"Đến đây nào, TửDương, anh ngồi xuống đi, em đi rót nước cho anh!" Âm thanh của đôigiày cao gót của Cảnh Linh vang lên trong căn hộ yên tĩnh, vang lênnhững tiếng cộc cộc.
"Nào, Tử Dương, uống nước đi!" Đỡ cơ thể của Hàn Tử Dương dậy, cô dịu dàng đưa ly nước tới miệng anh. Hàn Tử Dươngnằm có chút không yên.
"Cảnh Linh, đỡ anh vào phòng đi!" Hàn Tử Dương đè trán của mình, muốn đi nghỉ ngơi!
"Được!"
Cảnh Linh nghe lời đi vào phòng ngủ chính của Hàn Tử Dương, lúc thả anh nằmxuống giường, chân của cô cùng Hàn Tử Dương bắt chéo lấy nhau, vì vậynên cùng nhau ngã xuống giường. Hai người bốn mắt nhìn nhau, hơi thởnóng rực pha lẫn với mùi rượu của Hàn Tử Dương phả ra, Cảnh Linh cườixinh đẹp, hai tay quấn lên cổ anh ta, chủ động hôn một cái.
Mùi rượu và kích động hỗn tạp vào nhau,cuối cùng Hàn Tử Dương không thể chiến thắng **.
Không biết có phải là do tác dụng của thuốc giảm đi hay không, Cảnh Tô xoa xoa tóc của mình, từ từ tỉnh lại, ‘ khát quá ’!
Cô vừa mới mở cửa ra, liền nghe được tiếng động khác thường.
"Là trộm sao?" Trong miệng cô lẩm bẩm.
"Có phải là Tử Dương về không?" Cô lại bắt đầu suy đoán khác, nhất định làTử Dương trở lại, nhà trọ này ăn trộm không thể nào vào dễ dàng như vậy.
Cô cúi lưng xuống, khóe miệng nâng lên một nụ cười, mặc kệ tin bát quáinói anh như thế nào, chỉ cần cô tin tưởng anh là được rồi, không phảisao? Cô nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285436/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.