Hàn Tử Dương quay lại nhìn vết máu trên sàn nhà màu trắng, anh có chút hối hận, vội vàng đira ngoài, lại thấy một người đàn ông đang ôm Cảnh Tô rời đi. Anh ta cau mày, Cảnh Tô quen người đàn ông khác từ lúc nào? Tại sao mình lại không biết?
Trên thực tế, Cảnh Tô quả thật không biết anh ta là ai.
Dọc theo đường đi, gió thổi tới, Cảnh Tô tỉnh táo lại không ít , cô lẳnglặng nhìn gương mặt cương nghị kia đến mất hồn, cảm thấy anh ta có chút quen thuộc.
"Tư Mộ Thần!" Anh tốt bụng lên tiếng nói cho cô gáinhỏ đang mất hồn này biết tên mình, nhìn vẻ mặt nghi ngờ của cô, đoánchừng là đang suy đoán thân phận của anh đây mà.
Tất nhiên là Cảnh Tô biết Tư Mộ Thần , cô vô cùng ngạc nhiên, nhưng làm sao anh lại biết cô?
Điều làm Cảnh Tô càng thêm kinh ngạc chính là, phòng của Tư Mộ Thần lại là ở đối diện ‘ Minh Nguyệt Tiểu Uyển ’, chẳng qua là cách nhau một cái hồ.Cô nhớ hình như nơi này gọi là ‘ Nguyệt Nha Tiểu Uyển ’, đây là nơi màHàn Tử Dương chê vì lối thiết kế của căn biệt thự này.
Đặt cô ởtrên ghế sofa, nghe thấy được mùi rượu trên người của cô, hình như làuống không ít? Tư Mộ Thần vào nhà bếp pha cho cô một ly trà giải rượu.
"Anh biết tôi?" Giọng nói của Cảnh Tô có hơi khàn khàn, lồng ngực chấn động làm cô ho khan một trận.
Trên mặt Tư Mộ Thần thoáng qua một tia mất tự nhiên rồi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285434/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.