“Cảnh Tô, Tư Mộ Thần đâu?”. Ánh mắt Dung Thiểu Tước sáng quắc nhìn CảnhTô đang ăn vui vẻ, trên khuôn mặt trắng bệch hiện lên vẻ tươi cười.
“Này, cho anh thuốc dạ dày!”. Cảnh Tô không ngẩng đầu, đặt gọi thuốc lên bàn, tiếp tục ăn vịt.
“Làm sao cô biết?”.
“Anh uống rượu rồi!”.
“Cảm ơn cô!”. Trong mắt Dung Thiểu Tước lộ vẻ xúc động, anh ta kíchđộng, đặt tay lên bàn tay nhỏ bé đang chăm chỉ làm việc (xé thịt).
“Bà nội nhà anh, thừa dịp lão tử không ở đây, định cua cô gái của lãotử! Dung hồ ly, anh chán sống rồi đúng không?”. Tư Mộ Thần vừa trở lạithì thấy bàn tay nhỏ bé của bé con nhà anh bị Dung hồ ly nắm lấy, anhgiận dữ.
“Không phải như anh nghĩ, cho anh một miếng, ăn mau đi!”. Cảnh Tô chấmtương, nhét một miếng thịt vịt vào trong miệng Tư Mộ Thần.
Tư Mộ Thần vui như hoa nở, “Tôi cho anh biết, Dung hồ ly, nếu anh mà mơ ước bé con nhà tôi, tôi sẽ đưa anh sang Syria!”.
“Là sao? Xin hỏi thiếu tướng, tôi chỉ là người dân đã phạm phải lỗi gì?”.
“Dung hồ ly, anh là người dân tốt, nhưng cũng là chủ một xí nghiệp,chẳng lẽ phái anh đến Syria ủng hộ cho người dân Syria mà cần anh phảiphạm lỗi gì mới cho đi sao? Bản tướng quân quá thất vọng với anh, ngườiđàn ông không có lòng trách nhiệm!”. Lượn một vòng, không ngờ lại nóivậy.
“Bé con, chúng ta nên tìm một người đàn ông yêu nhà yêu nước, thân thểkhỏe mạnh, vóc dáng cao lớn, địa vị gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285385/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.