Cảnh Tô khẽ nhấc tay lật tạp chí, suy nghĩ liên tục xoay chuyển, cuối cùng, cô thở dài một hơi.
"Nếu anh đi, thì đương nhiên em cũng sẽ đi cùng với anh rồi!" Cảnh Tômỉm cười nhìn Tư Mộ Thần, đáy mắt hiện lên một loại tình cảm dịu dàng.
"Cô bé, ngủ đi! Có những lời này của em, anh cũng không dám tự tiện rờiđi, để cho em phải chịu nỗi khổ xóc nảy đâu." Miệng Tư Mộ Thần phả rahơi ấm chạm vào mặt Cảnh Tô, đồng thời cũng xuyên vào đáy lòng cô.
Lần đầu tiên Cảnh Tô chủ động tựa vào lồng ngực của anh, nhắm mắt lại, an tâm ngủ.
Ngày thứ hai Cảnh Tô ở công ty rất phấn chấn, cả ngày cong khóe miệnglên, đây không phải là tỏ rõ, đại mỹ nhân Cảnh Tô của bọn họ đang yêusao, trong phòng làm việc có không ít tiếng cõi lòng tan nát rơi trênđất.
"Không biết người trong lòng mỹ nhân Cảnh Tô là ai đây?"
"Còn có thể là ai nữa? Tôi thấy người này chính là tổng giám đốc của chúng ta đó!"
"Sao cô biết vậy?"
"Tôi còn có thể không biết sao, bó hoa này chính là tôi đi đặt đó!"
"Thật à! Thì ra chủ nhân của hoa đẹp lại là tổng giám đốc!"
"Thật, là tổng giám đốc!" Nhìn thấy Dung Thiểu Tước bước tới, mọi người vội ngậm miệng không nói bát quái nữa, cúi đầu làm việc.
Nghe mấy lời đồn của cấp dưới, Dung Thiểu Tước theo thói quen hơi hípmắt lại, nhắm tới kế hoạch lại tiến lên phía trước một bước, nhưng mà vì sao cánh tay mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-thinh-the-cua-thieu-tuong/2285384/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.