Sáng hôm sau.....
Băng Tâm nôn nao mãi tới khuya mới ngủ nhưng sáng lại dậy rất sớm. Dậy sớm nhưng công việc chọn đồ lại tốn khá nhiều thời gian của cô nên đâu lại vào đấy. Chọn đồ xong cũng đúng lúc tới giờ ăn sáng.
Hàn Thiên thay đồ xong bước ra thì thấy cô ngồi ở sofa đợi thì rất ngạc nhiên. Anh nhìn lướt từ đầu đến chân cô, hơi sững người.
Hôm nay cô mặt một cái áo sơmi voan trắng mỏng, váy xòe màu đỏ tươi dài ngang gối, túi xách màu trắng, giày cao gót màu trắng, tóc nâu xoăn dài ngang lưng xõa tự nhiên, tóc mái lưa thưa trước trán.
Anh biết cô đẹp... nhưng so với những bộ đồ cô hay mặc như quần Jean áo phông thì cô như thế này càng dịu dàng càng đẹp động lòng người.
- Sao lại ăn mặc như thế này? (Anh nhíu mày hỏi cô.)
- Em... đi chơi mà... lâu rồi em không được mặc đẹp... (Cô bĩu môi. Anh mà bắt cô thay đồ khác.... cô sẽ liều mình nha.)
- Ừ... (Anh không thèm để ý nữa, mở cửa đi thẳng xuống lầu. Cô hí hửng chạy theo sau.)
Tâm trạng cực kì tốt nên cô rất nhiệt tình chào hỏi bất cứ ai cô gặp.
- Buồn vui em cứ viết rõ ràng trên mặt vậy sao? (Anh quay lại nhìn cô lên tiếng, giọng có hơi bực bội nhưng mặt vẫn lạnh)
- Em.... (Cô lập tức đem nụ cười giấu đi. Lão đại à... muốn có gương mặt trăm cảm xúc như một giống anh thì... cô đây tu luyện không biết tới chừng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797868/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.