Anh đã về phòng... cô đưa ra kết luận khi thấy thư phòng tối đèn. Đứng trước cửa phòng bày ra nụ cười tự nhiên nhất, hít một hơi liền mở cửa đi vào.
Nhưng... anh không ở trong phòng.... phòng tắm không bật đèn... vậy... anh đã đi đâu nhỉ? Cô đứng bất động ngay cửa nghĩ tới nghĩ lui không hề hay biết phía sau có một người đang đi lại gần.
- Ra là còn biết đường về...( Một giọng nói trầm trầm khiến cho gai óc cô nổi hết cả lên, sóng lưng bỗng lạnh lạnh.)
- Lão... đại... (cô không dám quay lại chỉ biết cúi gằm mặt xuống.)
- Thật không nghĩ em bị mất căn bản về giờ giấc...(Anh lướt qua người cô, đi lại ghế sofa ngồi xuống.)
- Dạ?? (Cô ngẩng lên trưng ra bộ mặt khó hiểu nhìn anh.)
- Sớm của em là giờ này sao? (Anh nhướng mắt nhìn đồng hồ, cô cũng vô thức nhìn theo.... eo ôi.... 10h rưỡi đêm.)
- Em.... xin lỗi... ( Lần này cô trưng ra bộ mặt cún con.)
- Không có lần sau... (Anh lạnh lùng nói.)
- Vâng....
-...... (Anh không nói gì nữa, đứng dậy đi lại giường.)
Cô cũng nhanh chóng chui vào nhà tắm.... rồi lại nhanh chóng chui ra.... rồi nhanh chóng leo lên giường chui vào trong chăn ôm lấy ai kia.
- Có gì cần giải thích với anh không?
- Ah.... (Cô ngẩng ra vài giây chợt nhớ đến vụ cắt đuôi hồi sáng.)
- Không có?
- Thật ra thì.... có..
- Tốt lắm.... em nói thử xem.
- Em.... (cô nghĩ nghĩ chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797866/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.