Trên xe.
- Bác dâu về lúc nào thế? Không hề báo trước để tụi con chuẩn bị...(Khải Trạch trề môi nói.)
- Chuẩn bị gì? Mà đã nói mãi con cứ gọi ta là mẹ đi mà sao cứ gọi là Bác Dâu mãi thế không thân thiết gì cả? (Đoan Mộc lão phu nhân hừ lạnh nói... bà không tin tưởng thằng cháu trai này )
- Chuẩn bị tâm lý...(Khải Trạch bình thản nhả ra bốn chữ.)
- Cái thằng này... mày không chọc tức bác thì mày mất miếng thịt à...? (Bà vơ lấy cái ví đầm rồi ném vào Khải Trạch)
Trời... ạ.... cô và Vân Di sớm đã bị mẹ chồng/Bác Dâu bên chồng tương lai (nếu có thể) dọa cho câm nín.
- Rất đáng sợ... rất kích thích( hai cô chợt nhớ lại lời của quản gia và mọi người Đoan Mộc gia khi được hỏi về vị Lão phu nhân cao cao tại thượng của họ.)
Quả thật.... đáng sợ.... quả thật kích thích... Đáng sợ... Lúc đầu hai cô cứ nghĩ là đáng sợ theo kiểu Hàn Thiên nhưng không ngờ lại là đáng sợ theo kiểu Khải Trạch ấy chứ..
Kích thích.... Vâng... người tâm lý yếu hẳn sẽ bị bà xoay cho không biết đường ra luôn ấy chẵng chơi....
Đấu khẩu với Khải Trạch chán chê một hồi, bà chợt nhớ ra điều gì đó liền nhìn sang cô và Vân Di cười âu yếm rồi nhanh chóng kéo hai cô sang ngồi với mình.
- Bác gái....(Hai cô kêu lên.)
- Ai nhaaa.... hai đứa thật đẹp nha.. nhìn yêu chết đi được....
- Bác dâu....(Khải Trạch réo lên, vươn tay kéo Vân Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797861/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.