Ahhhh.....
Tiếng hét thất thanh lúc 5h sáng quả thật có khả năng đánh thức con người ta hiệu quả cực kì.
Là tiếng của Đoan Mộc Khải Trạch.....
-.......Hàn Thiên và cô bật dậy, nhìn nhau rồi nhanh chóng bước xuống giường, khoác áo bông dài lên rồi đi xuống tầng 4.
Hai người chưa đi tới cửa phòng của Khải Trạch thì đã nghe thấy tiếng của anh ta la oai oái:
- Bác dâu.... bác làm gì ở đây giờ này vậy???
Hả???? Lão phu nhân???? Bà ở trong phòng Khải Trạch vào lúc 5h sáng để làm gì????
Cô nhìn sang Hàn Thiên chỉ thấy anh lắc đầu bất lực. Hai người chưa đi tới cửa thì anh đã kéo cô quay người đi. Tuy nhiên, xui xẻo là đã bị Khải Trạch nhìn thấy.
- Anh.... anh phải xử lý cho em (Anh ta hướng ra cửa mà gọi to.)
- Con đừng hòng hù bác... phòng nhà này cách âm tốt lắm...( Bà trừng mắt nhìn anh ta.)
Đúng.... phòng nhà này cách âm khá tốt... nhưng mà sáng sớm thanh vắng tiếng hét kia lại lớn như thế.... haizz.... không muốn nghe cũng phải nghe....
- Con... hù bác làm gì... bác không hù chết con thì thôi chứ... (Anh ta lẩm bẩm.)
Vân Di thì đã sớm bị làm cho tỉnh, lò mò ngồi dậy bên cạnh Khải Trạch.
Hàn Thiên nghe Khải Trạch gọi liền thở dài thườn thượt bất lực với người mẹ này của anh.
Ra hiệu cho người làm cũng bị đánh thức đang khép nép đứng bên cửa phòng lui xuống hết. Anh đi lại, dựa vào cửa phòng.
- Mẹ... mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-sat-thu-cua-lao-dai-hac-bang/2797859/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.