Cái gọi là địa vị và quyền lực sẽ đánh đổi bằng mạng người, đau thương và nước mắt.
Vương Gia qua bao nhiêu thế hệ đều phải củng cố địa vị cho đến thế hệ của Vương Kiên thì chấm dứt, Vương Mặc chính là người nói chấm dứt nó.
Bao nhiêu đời của Vương Gia, cảnh tượng kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Càng nhìn càng đau lòng, càng nghĩ đến nước mắt càng tuôn trào ra. Thật sự không thể chịu được nữa.
Gặp mặt hoá thành cãi nhau, nhìn nhau cũng chỉ thấy chán ghét. Bất quá cũng chỉ là nhìn nhau cho có lệ, thật tâm cũng chẳng yêu mến gì nhau. Trong gia tộc lớn luôn luôn là như vậy.
- “ Người nên chết thì lại không chết, còn người cần sống thì lại chọn cái chết để giải thoát. ” Vương Hải nói bóng gió, ai cảm thấy chột dạ thì cứ chột dạ
Nguyễn Vy cầm tay Vương Hải, cô lắc đầu, ngụ ý nói anh đừng châm chọc Vương Gia nữa.
- “ Anh, thôi, đừng nói nữa. Mẹ mới mất chưa được bao lâu, nhang khói vẫn chưa bớt, đừng làm gia đình lục đục. ” Nguyễn Vy nói nhỏ
- “ Thôi cái gì, thôi làm sao được. Chẳng phải đều do bọn họ hết sao? Nhờ ơn hai người kia cả. ” Vương Hải lớn tiếng đáp lại
- “ Thôi mà, anh bớt lại một câu, gia đình êm ấm chẳng phải sẽ tốt hơn sao. Ba cũng biết lỗi của mình rồi mà. ” Nguyễn Vy cố gắng khuyên nhủ Vương Hải, mong anh sẽ nghe lời cô nói
- “ Sao em cứ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560458/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.