Trong phòng tắm, Trần Thanh Ngọc lẩm nhẩm. Cô đã trễ kinh hai tuần, đáng lẽ tháng này cô phải có rồi chứ, tại sao lại không có, chẳng lẽ là cô mang thai sao? Không được, nhất định không thể mang thai được. Nếu như mang thai thì chẳng lẽ cô phải sống trong cuộc hôn nhân này cả đời hay sao?
Trần Thanh Ngọc ra khỏi phòng tắm, cô mở ngăn kéo ở tủ đầu giường, lấy ra bản hợp đồng hợp đồng. Ánh mắt ngỡ ngàng trước điều khoản thứ tư do Vương Kiên viết.
- “ Nếu như mang thai thì chẳng phải cả đời sẽ ràng buộc trong cuộc nhân này sao? Mình ngu ngốc thật, hôm đó lại lơ đễnh không để ý, giờ thì hay rồi. Mình và anh ta cũng quan hệ mấy lần rồi nhưng anh ta đều không ra ngoài, nguy cơ mang thai cũng rất cao. Cô phải làm sao đây? Hôm nay nhất định phải qua khoa sản làm kiểm tra mới được. ”
Trần Thanh Ngọc hôm nay đi làm như bình thường, lúc cô đi anh đang ngồi trong phòng làm việc. Chuyện ngày hôm đó cô cũng chẳng để tâm nữa, cô rất sợ mình sẽ mang thai.
9h cô khá rảnh, Trần Thanh Ngọc lén lút đi sang toà nhà B3 - khoa sản để kiểm chứng. Cô tin rằng mình không mang thai, Nguyễn Vy thấy Trần Thanh Ngọc cứ lén lút đi qua khoa sản. Cô chẳng hiểu sao Trần Thanh Ngọc phải lén lút như vậy, Nguyễn Vy lấy điện thoại gọi cho Vương Kiên.
" Alo Kiên, em đến bệnh viện liền đi. Toà B3 - khoa sản. Thanh Ngọc chị thấy cứ lén lút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560384/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.