Chương trước
Chương sau
Một thời gian sau, Vương Kiên lúc này đang ở Hà Nội. Trần Thanh Ngọc vẫn cứ như vậy, Vương Nghiêm được Hoàng Gia đối đãi rất tốt.

Hoài niệm

Từ lời kể của Hoàng Khải Minh và bức ảnh của Vương Nghiêm, Hoàng Gia không thể không công nhận Vương Nghiêm là con trai của Trần Thanh Ngọc. Họ muốn đón đứa cháu này về Hoàng Gia.

Một tuần trước, Vương Nghiêm chào tạm biệt Vương Gia. Khi nghe tin em phải đến Hoàng Gia sống, em đã khóc rất nhiều. Em không muốn rời khỏi Vương Trạch Đông, không muốn rời khỏi Vương Gia.

Trước khi trao con trai cho Hoàng Khải Minh, Vương Kiên dặn dò con trai rất nhiều điều.

- “ Tiểu Nghiêm nhớ mẹ của con đúng không? ” Vương Kiên

- “ Con nhớ mẹ nhưng không muốn qua đó đâu ba, con chỉ muốn ở đây thôi. Huhuhuhu ” Vương Nghiêm vừa nói vừa khóc, nước mắt của em chảy dài trên má

- “ Con qua đó sống với mẹ và gia đình của mẹ một thời gian nhé. Nếu con không thích nữa thì về với ba, được không? ” Vương Kiên nhẹ nhàng nói

- “ Con không chịu đâu, Tiểu Nghiêm không muốn ở đó. Tại sao mẹ không sống với ba và con? ” Vương Nghiêm

- “ Mẹ đang bệnh, mẹ không thích ba. Vậy nên con ở với mẹ nhé, khi nào con muốn thì về đây tìm ba. Được không? ” Vương Kiên nhói lòng, con trai anh trở về thì anh không còn ở đây nữa

- “ Ba hứa nhé ! ” Vương Nghiêm nín khóc, em nói

- “ Ba hứa ” Vương Kiên gật đầu, ai cũng biết đây là lần gặp cuối cùng.

- “ Tiểu Nghiêm nhất định sẽ về thăm mọi người. ” Vương Nghiêm nói

Hoàng Khải Minh chào Vương Gia rồi bế Vương Nghiêm rời đi, tất cả vẫy tay chào Vương Nghiêm. Dù luyến tiếc không muốn rời xa nhưng họ phải làm như vậy, không thể giữ Vương Nghiêm mãi được.

Chẳng mấy chốc đã đến dinh thự Hoàng Gia, trái ngược với vẻ đẹp cổ kính thơ mộng của Vương Gia thì Hoàng Gia nguy nga mang nét hiện đại. Chung quy hai gia tộc này luôn chiếm ưu thế, ai cũng muốn bước chân vào làm dâu.

Dinh thự Hoàng Gia ngay trước mắt, Vương Nghiêm có chút sợ hãi, em giật lùi về sau. Hoàng Khải Minh quỳ xuống nói chuyện với Vương Nghiêm.

- “ Cháu sợ đúng không? Chỉ vào đây chào hỏi người lớn thôi. Sau đó chúng ta sẽ về biệt thự của bác, cháu sẽ sống với Tiểu Phong. ” Hoàng Khải Minh dỗ dành

- “ Hai ông lần trước ở bệnh viện đáng sợ lắm. Bác là ba Tiểu Phong, là anh trai của mẹ Ngọc sao ạ? ” Vương Nghiêm



- “ Đúng rồi, chỉ vào một lát rồi chúng ta sẽ đi. ” Hoàng Khải Minh

- “ dạ ” Vương Nghiêm gật đầu

Vệ sĩ canh cửa hai bên đứng thẳng, cúi đầu chào cung kính.

“ Thiếu Gia, Tiểu Thiếu Gia ”

Vương Nghiêm nhìn, trong lòng suy nghĩ “ lúc ở Vương Gia hay Vương Trạch Đông, em cũng được đối đãi như thế này. ”

Hoàng Khải Minh dắt Vương Nghiêm vào trong, Vương Nghiêm vẫn còn rất sợ hãi, em đứng sau lưng Hoàng Khải Minh.

- “ Ông nội, ba mẹ. Đừng làm cháu nó sợ. ” Hoàng Khải Minh ngồi xuống, anh để Vương Nghiêm ngồi bên cạnh

Hoàng Vũ Khải, Hoàng Khải Thiên hiểu ý. Hai người đang làm Vương Nghiêm sợ.

- “ Cháu tên gì? ” Hoàng Vũ Khải hỏi

- “ Dạ cháu tên Vương Nghiêm ” Vương Nghiêm lí nhí đáp

- “ Cháu không phải sợ ta nữa đâu, Hoàng Gia từ nay là nhà của cháu. Cháu muốn về Vương Gia cũng được, ta không cấm. ” Hoàng Vũ Khải

- “ dạ ” Vương Nghiêm gật đầu lễ phép

- “ Cháu có biết mẹ mình là ai không? Đã nhìn thấy mẹ hay chưa? ” Hoàng Khải Thiên hỏi

- “ Cháu không biết, khi cháu lớn lên thì ba mới nói cháu biết. Cháu chỉ nhìn thấy mẹ qua ảnh thôi, chưa gặp mặt bao giờ ạ. ” Vương Nghiêm

Hoàng Khải Thiên gật đầu, xem ra lời Hoàng Khải Minh - con trai ông nói đúng rồi.

- “ Khải Minh, con đưa thằng bé về nhà con đi, mẹ thấy thằng bé vẫn sợ. Cứ để Tiểu Nghiêm ở với con một thời gian đi, Thanh Ngọc khoẻ lại thì trao lại cho con bé. ” Hứa Giai Kỳ nói

- “ Cứ làm như mẹ con nói đi, dù sao Tiểu Nghiêm cũng là bạn của Tiểu Phong. Cho chúng ở với nhau vẫn hợp lý hơn ở đây. ” Hoàng Khải Thiên



- “ dạ vâng ” Hoàng Khải Minh gật đầu

- “ Xin phép ông nội, ba mẹ. Con về đây. ” Hoàng Khải Minh đứng dậy

Vương Nghiêm đứng dậy chào Hoàng Vũ Khải, Hoàng Khải Thiên, Hứa Giai Kỳ sau đó cùng Hoàng Khải Minh rời đi.

- “ Ta không nghĩ Vương Kiên sẽ đồng ý, cậu ta đã bên cạnh chăm sóc thằng bé mấy năm rồi còn gì. ” Hoàng Vũ Khải

- “ Con cũng không ngờ, vấn đề bây giờ là chờ Thanh Ngọc tỉnh lại đã. ” Hoàng Khải Thiên

Hoàng Vũ Khải, Hứa Giai Kỳ gật đầu theo.

[ Biệt thự của Hoàng Khải Minh ]

Hoàng Khải Minh và Vương Nghiêm đi vào, Lam Tuyết Hoa và Hoàng Khải Phong đang ngồi ở phòng khách. Lam Tuyết Hoa và Hoàng Khải Phong cũng không bất ngờ mấy khi có sự xuất hiện của Vương Nghiêm.

- “ Cháu lại đây ” Lam Tuyết Hoa nói

Hoàng Khải Minh dắt Vương Nghiêm ngồi xuống ghế.

- “ Từ giờ cháu sẽ sống ở đây cho đến khi mẹ cháu khoẻ lại, có gì không thoải mái cứ nói với bác. ” Hoàng Khải Minh nói

- “ dạ ” Vương Nghiêm gật đầu

- “ Ban đầu có thể chưa quen nhưng từ từ rồi sẽ quen. ” Lam Tuyết Hoa

Vương Nghiêm gật đầu, em nhìn xung quanh. Ảnh của mẹ em cũng được treo ở đây, em cũng thắc mắc nhiều thứ nhưng không dám hỏi.

“ Ba của Tiểu Phong xưng bác với mình, chắc là anh trai của mẹ. Vậy thì mình phải gọi Tiểu Phong là anh. ” Vương Nghiêm nghĩ, em suy đoán

- “ Tiểu Phong, con đưa em lên phòng chơi đi. ” Lam Tuyết Hoa

- “ dạ mẹ ” Hoàng Khải Phong

Hoàng Khải Phong dắt Vương Nghiêm lên phòng, vợ chồng Hoàng Khải Minh cũng mong Trần Thanh Ngọc sớm tỉnh lại và nhận con trai của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.