Trong phòng bệnh, Trần Thanh Ngọc vẫn nằm đó, vẫn im lặng. Vương Kiên vẫn nắm tay cô, ánh mắt thâm sâu, tâm tư nặng trĩu. Cả đời này của anh vi phạm vô số sai lầm, bao nhiêu tội lỗi. Hoàn toàn không xứng đáng với sự tin tưởng của Hoàng Khải Minh. Chỉ cần cô khoẻ lại, anh sẽ âm thầm rời đi.
Phòng làm việc của Cố Nam
Hoàng Khải Minh và Cố Nam đang bàn về bệnh tình của Trần Thanh Ngọc.
Hoàng Khải Minh gõ cửa, sau khi được Cố Nam đồng ý, anh lịch sự bước vào.
- “ Bác sĩ Cố, chào anh. Tôi là anh trai của Trần Thanh Ngọc, muốn trao đổi với anh về bệnh tình của con bé. ” Hoàng Khải Minh nói
- “ Hoàng Tổng, chào anh. Mời ngồi ” Cố Nam đứng dậy đáp lại
Hoàng Khải Minh gật đầu, hai người ngồi xuống.
- “ Sự thật tôi cũng có quen biết Hoàng Tiểu Thư từ 3 năm về trước, cũng là người điều trị bệnh cho mẹ của cô ấy. ” Cố Nam nói
- “ Bệnh? Bệnh gì mới được, chẳng lẽ mẹ tôi lại có bệnh sao? ” Hoàng Khải Minh ngạc nhiên, mẹ nuôi bị bệnh ư?
- “ Hoàng Tổng không biết chuyện gì sao? 3 năm trước, mẹ Hoàng Tiểu Thư mắc ung thư. Chi phí cũng không ít, bà ấy điều trị bởi những thiết bị tân tiến nhất bệnh viện. Người chi trả tất cả chính là Vương Kiên, cậu ta là bạn của tôi. ” Cố Nam giải thích
Hoàng Khải Minh đã ngạc nhiên còn ngạc nhiên hơn, những chuyện này anh thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560252/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.