“ Trần Thanh Ngọc hiện giờ đang ở đâu? Hay ba nghĩ chị ấy chết rồi? Mẹ đang ở đâu, hả? Ba không hề tìm, chưa gì đã muốn kết hôn. Ba muốn có vợ và muốn tìm mẹ kế cho chúng con đến vậy sao? Nghiêm Tuyết Tình là loại người gì? Có tốt không? Tính cách và tâm địa ra sao? Tiểu Nghiêm sinh ra đã không có mẹ, mẹ nó chính là Trần Thanh Ngọc. Là người của Hoàng Gia, ba có biết không? Đến cuối cùng thì ba chỉ nghĩ đến bản thân mình, hoàn toàn không nghĩ đến ai khác. Ba nói ba yêu Trần Thanh Ngọc, buồn cười. ” Vương Khánh Linh gào thét đến khản cổ, những gì cô giấu trong lòng bấy lâu nay đều tuôn ra hết
- “ Khánh Linh, dù gì Nghiêm Tuyết Tình cũng lớn hơn con. Tôn trọng người lớn một chút đi. ” Vương Kiên nói
- “ Hừ, tôn trọng. Muốn Vương Khánh Linh phải tôn trọng như thế nào? Hả? Nói đi, ba nói xem. Phải làm như thế nào thì mới vừa ý ba? ”
Vương Kiên im lặng, anh cũng không biết mình muốn Vương Khánh Linh phải tôn trọng Nghiêm Tuyết Tình như thế nào nữa.
- “ Chị, bình tĩnh đi. Chị sắp không nói được nữa rồi, đừng nói nữa. ” Vương Quỳnh Trang can ngăn, khuyên giải Vương Khánh Linh
- “ Mặc kệ chị, hôm nay phải làm cho ra nhẽ. Có như vậy, chị mới yên ổn được. ”
- “ Chị..... như vậy ba sẽ không vui.....em...... ” Vương Quỳnh Trang lo lắng, cô chỉ sợ Vương Khánh Linh sẽ bị Vương Kiên phạt
- “ Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560223/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.