Ở biệt thự của Hoàng Khải Minh, anh trở về nhà sau chuyến bay dài thì chỉ thấy căn nhà lạnh lẽo vô cùng. Tưởng rằng em gái mình vẫn còn ngủ, anh đi lên phòng tìm nhưng không thấy ai. Hoàng Khải Minh nói lớn, quản gia Kim lúc này mới dám xuất hiện lắp bắp nói.
" Thiếu Gia, Tiểu Thư đã mất tích rồi. Tôi và người làm hôm đó đều bị họ chuốc thuốc mê hết cả, tôi nhớ không lầm thì bọn họ là một nhóm người mặc đồ đen và tay của họ có xăm hình phượng hoàng. "
- Cháu biết rồi, bác lui xuống đi.
" Vâng "
Quản gia đi xuống, Hoàng Khải Phong vò đầu suy nghĩ " Rốt cuộc là ai, Hoàng Khải Minh này đâu đắc tội với ai bao giờ chứ. Mặc đồ đen và có hình xăm phượng hoàng sao? Không lẽ là Vương Long bang? Chỉ có Vương Long mới sử dụng hình xăm phượng hoàng mà thôi. Mà thủ lĩnh đứng đầu chính là Vương Kiên, lão nhị là Hàn Dương Phong, lão tam là Trịnh Hoàng và lão tứ là Nam Cung Phi Vũ. Nam Cung gia mình chưa từng đụng đến, rốt cuộc là em gái mình tại sao lại bị bọn họ bắt đi. Một khi rơi vào tay chúng thì làm sao mà thoát khỏi đó được đây? "
Hàng chục câu hỏi diễn ra trong đầu Hoàng Khải Minh, anh bất lực chẳng thể làm gì được. Anh muốn cứu cô nhưng đem mình đến đó liệu có cứu được Trần Thanh Ngọc hay không, có khi anh tự nộp mạng đến đó cũng không chừng?
Anh bây giờ nên gọi điện hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-vuong-tong/2560093/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.