8 năm sau...
Tại một khu nghĩa trang.
Đứng trước ngôi mộ của Minh Hằng là hai cặp đôi đã nên duyên vợ chồng. Trải qua bao tháng ngày khó khăn mới có thể ở bên nhau, đây là kết quả của một sự kiên trì, tình yêu đích thực của hai người.
Lý Nhã Kỳ đặt bó hoa ly trước ngôi bia mộ, ánh mắt xót xa nhìn người phụ nữ đang cười qua tấm ảnh, lòng lại dấy lên nỗi đau không ngừng nguôi. Đáy mắt Nhã Kỳ đẫm lệ, giọt lệ nóng hổi trực trào rơi. Tiêu Minh Huy đứng bên cạnh, ôm lấy cô ấy, cùng nhau chia sẻ nỗi buồn. Anh choàng tay qua vai, để cô ấy đứng dựa vào mình.
"Chị, 8 năm đã trôi qua. Mọi thứ đều trở lại bình thường. Em cũng có một cuộc sống ổn định nhưng chỉ có điều duy nhất khiến em buồn là không có chị ở bên. Chị à, chắc chị giận em lắm đúng không? Em không ghét chị, không hận chị. Đứa em gái này vẫn luôn mong chờ chị tha thứ cho em..." Câu nói chưa được nói hết câu, sự xúc động khiến nước mắt Nhã Kỳ lăn dài trên má. Cô ấy đã cố kìm nén cảm xúc nhưng chẳng thể kìm được nữa.
Hinh Nhi đứng bên cạnh, cũng vươn tay ôm lấy cô ấy, vỗ vỗ nhẹ lưng an ủi. Giương mắt nhìn người con gái vẫn giữ nụ cười tươi, cô cũng không vui là mấy. Chuyện cũ cũng qua hết rồi, mọi thứ đã trở về như trước. Cuối cùng tất cả đều trở về quỹ đạo của nó.
"Tôi tới đây cũng vì muốn xin lỗi cô. Xin lỗi vì đã khiến cho tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-quyen-luc-cua-tong-tai/1788455/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.