Mạc phu nhân sẽ nói với cô cái gì, hắn nhắm mắt lại đều có thể đoán được. 
Trì Hoan vẫn là cúi đầu, thấp giọng qua loa lấy lệ vậy ừ một tiếng, liền lại lần nữa muốn sẽ đem tay của mình rút ra. 
Nam nhân không có thả lỏng. 
Cô ngẩng đầu lên, vội vàng không kịp chuẩn bị liền chống lại ánh mắt thâm thúy lạnh lùng của hắn, trái tim hơi co lại, rất nhanh liền dời đi tầm mắt, cau mày nói: “Anh nắm đau tay của em rồi.” 
Lực đạo trên cổ tay chợt buông lỏng. 
Nam nhân giọng nói trầm thấp như cũ, nhàn nhạt lặp lại: “Đi rửa tay ăn cơm.” 
Dứt lời, thân ảnh thon dài cao ngất lại lần nữa đi về phía phòng bếp. 
Trì Hoan nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, mím môi đứng tại chỗ thật lâu. 
Cô vào phòng tắm, mở vòi nước, thả nước vào đầy bồn tắm, sau đó cỡi quần áo tiện tay ném xuống đất, cả người ngâm vào trong nước ấm áp. 
Mặc Thời Khiêm đem thức ăn bưng hết lên bàn, cũng không nhìn thấy bóng dáng Trì Hoan xuất hiện, thậm chí ngay cả động tĩnh cũng không có. 
Ánh mắt thâm trầm, chân dài bước lên phòng ngủ, chỉ nhìn lướt qua tầm mắt hắn liền rơi vào cánh cửa phòng tắm đang đóng chặt, mặc dù bên trong ngay cả đèn cũng không có bật. 
Nâng cổ tay lên, mắt liếc nhìn đồng hồ màu bạc trên cổ tay. 
Sau 20 phút, đúng lúc từ khi cô về. 
Gọi hai tiếng, bên trong không có tiếng trả lời, im ắng giống như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195804/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.