Beta: Stuki^^
Đi giày cao gót, nữ nhân chung quy sẽ có vẻ càng thành thục.
Trì Hoan xoay người, hướng Mạc Tây Cố cong môi, đôi má ẩn ẩn lúm đồng tiền: “Tây Cố, mẹ anh thật sự là một thương nhân giỏi, tính toán rất tốt lợi ích của vụ giao dịch, anh so với bà ấy kém xa. Chính là không biết đây rốt cuộc là anh may mắn, hay là bất hạnh?.”
Nói xong, cô liền không chút do dự xoay người, tiếp tục đi về phía trước.
Không có trả lời câu hỏi của anh ta.
Bên ngoài cửa biệt thự, An Kha thấy Trì Hoan đi ra, liền lập tức xuống xe, mở cửa.
Trì Hoan khom người lên xe.
An Kha ngồi ở chỗ tài xế ngồi hỏi nàng, “Trì tiểu thư, chúng ta đi thẳng về sao?”
Cô nghiêng đầu nhìn ngoài cửa xe, rũ đôi mắt, thản nhiên nói: “Cô tiễn tôi về biệt thự Trì gia đi.”
” Được, Trì tiểu thư.”
Xe khởi động, Trì Hoan nhắm hai mắt lại.
Một thời gian đã lâu, cô không có gặp người đàn ông được gọi là ba.
Trì gia biệt thự.
Kiến trúc màu ngà, phong cách tây phương, từ lúc bắt đầu có trí nhớ, vần là hình ảnh này. Sau đó cô rất ít trở lại, cho tới nay mỗi lần nhớ tới, đều có chút mơ hồ.
Người giúp việc nghe được tiếng chuông, vội chạy ra mở cửa. Thấy là cô, có chút ngoài ý muốn, càng nhiều hơn chính là kinh hỉ: “Đại tiểu thư, cô đã trở lại.”
“Cha tôi có ở nhà không?”
“Đang ở nhà, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-mac-thieu-nhe-nhang-hon/2195803/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.