Hai tay Lâm Lập Phong nắm chặt lấy tay lái, trên khuôn mặt tuấn mỹ một mảnh tĩnh mịch, không thể nhìn thấy biểu hiện.
Trông như đang suy nghĩ điều gì đó.
Lâm Khả Nhi cười tự giễu, "Anh xem đi, em là một người phụ nữ hết thuốc chữa, anh à, một người phụ nữ suy đồi như vậy anh cũng thích sao?"
"Em nói chuyện hôm đó à!" Lâm Lập Phong dừng tầm mắt lại trên người cô, "Chuyện hôm đó của em anh cũng biết!" Hôm đó sau khi Ngự Phong bước vào, thì vẫn luôn không ra. Mà hôm đó hắn cũng vẫn luôn ở trước cửa vườn hoa Thiên Sứ, và chờ đợi.
Sau khi Ngự Phong đi vào thì đến tận sáng sớm mới ra, hắn không phải kẻ ngốc, có thể liên tưởng đến chuyện gì đã xảy ra, mặc dù trong lòng không vui, thậm chí rất nhiều lần muốn xông vào, nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn chờ đợi, bởi vì hắn hiểu, có thể cùng Ngự Phong ở bên nhau là mong ước lớn nhất cả đời này của Khả Nhi, vì vậy nếu bọn họ kết hợp thì cô sẽ rất hạnh phúc!
Lâm Khả Nhi càng thêm ngạc nhiên, cô cũng đã ngạc nhiên bởi chuyện trước đó.
"Sao anh biết?" Cô hỏi.
"Bởi vì anh vẫn luôn ở trước cửa vườn hoa, chờ đến tận sáng!"
Lâm Khả Nhi: "...... Nếu anh đã biết...... tại sao......"
Lâm Lập Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ánh mắt chứa đựng rất nhiều không cam lòng, "Bởi vì anh muốn làm em hạnh phúc!"
Lâm Khả Nhi cúi đầu, từng giọt nước mắt chảy xuống, "Em không xứng đáng!"
Nói xong cô đẩy cửa ra, rồi chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851754/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.