Trong lòng Lâm Lập Phong rất phức tạp, hắn không thể nào nói với Lâm Thục Uyển, xét cho cùng lúc trước là cô lấy cái chết để cầu xin Lâm gia giữ lại hắn, Lâm Thục Uyển có ân với hắn.
Hắn ngồi trên xe, hút rất nhiều thuốc, và không rời đi, hắn muốn có nhiều thời gian ở cạnh cô, nhưng cô lại cách xa hắn ngàn dặm.
Đến khi nào cô mới bằng lòng gần gũi với hắn đây.
Lâm Khả Nhi biết hắn không đi, nhưng cô cũng không đi ra, rõ ràng biết người chịu oan ức chính là cô, nhưng còn nói thông cảm cho chị ta gì đó?
Chó má, cô phải thông cảm thế nào chứ?
Cái gọi là thông cảm chính là cho chị ta tất cả mọi thứ của mình, thậm chí là bạn trai của mình, người cô thích cũng biến thành của chị ta, cô thông cảm vẫn chưa đủ sao?
Lâm Khả Nhi càng nghĩ càng giận, sau đó dứt khoát đóng cửa hàng lại, cầm lấy ô che và lao vào trong cơn mưa.
Bây giờ cô muốn đi gặp Nam Nam.
Xe của Lâm Lập Phong không nhanh không chậm đi theo phía sau, không gọi cô lại, mà vẫn luôn im lặng đi theo sau.
Ngự Phong lái xe đến chỗ của Mặc Lệ Tước, thì trên đường gặp được Lâm Khả Nhi đang che ô đi trên đường.
Ting ting ~
Ngự Phong dừng xe lại, hạ cửa kính xe xuống, chào hỏi Lâm Khả Nhi bằng vẻ mặt du côn.
"Này, người đẹp. Muốn đi đâu! Miễn phí cho em một đoạn đường!"
Vốn dĩ tâm trạng cô đã không tốt, nhìn thấy Ngự Phong tâm trạng càng tồi tệ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851753/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.