Elio sau một thoáng ngỡ ngàng cũng nhanh chóng tỉnh trí lại, hắn vùng thoát khỏi cái ôm của Alex, thấy cô vô thức bấu vào chỗ đau sau đầu, vừa khẩn trương xem xét vùng đầu và cổ của cô vừa lo sợ hỏi:
- Có sao không? Có bị bỏng không? Bỏng con mẹ nó rồi!! Chó ngu này! cô lao lên làm gì hả??? - Một vùng cổ, lưng đỏ ửng của Alex khiến hắn nổi điên mắng người.
Đầu Alex đang đau khi bị cái nắp trà bằng sứ thật trăm phần trăm chọi trúng, thêm vùng cổ ran rát do nước trà nóng dội lên, vậy mà còn phải ăn mắng, không nén được cơn tức, ngẩng lên đốp chát lại:
- Anh mới là chó! cả nhà anh mới là chó!
Chửi xong mới nhớ phía đối diện, mẹ người ta còn đang sững sờ nhìn mình trân trối, Alex nhanh chóng sửa lời:
- À, cả nhà anh đều là người, chỉ có anh mới là chó thôi.
Elio nghiến răng trừng mắt, có vẻ kiềm chế lắm mới không nhai đầu cô. Hắn nắm chặt lấy tay cô, kéo phắt cô đứng dậy, lôi như bay ra khỏi phòng khách. Alex có hơi hoảng hỏi:
- Tính đi đâu đó hả?
- Đi hạ nhiệt! - Elio gầm nhẹ đáp.
Ừ, đi lẹ đi chứ để nó hết bỏng.
Alex thở dài ngán ngẩm. Dám nghĩ chứ không dám nói vì đã rành cái tính thích làm quá lên của Elio. Chút nước trà nóng mà làm như cô bị nhúng vào dầu sôi không bằng.
Alex bị Elio kéo lên lầu. Vừa thấy phòng cho khách là hắn thô bạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-noi-chung-toi-la-huynh-de/2963679/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.