HÁ HÁ HÁ!!! Đặc sắc đến thế luôn á?
- Mẹ ơi! thật sự có chuyện đó xảy ra luôn à? Rồi sao nữa hả?
Hàng tá câu hỏi dồn dập của cả đám đồng nghiệp vô nhân đạo, cười như thể sắp tắt thở tới nơi thả vào mặt Alex, người đang chống cằm sưng sỉa. Cô cười gằn:
- Vui lắm hả đám sói mắt trắng này. Cười trên sự đau khổ của người khác. Tôi là trò đùa của mấy người à?
- Sao lại không vui? Mà cô có gì phải đau khổ? Đâu phải ai cũng có may mắn được một thiếu gia nhà tài phiệt cho phép theo đuổi. - Jame lau nước mắt nói.
Alex nhếch môi cười khinh:
- May mắn này cho anh đó. Anh thích thì lấy hết đi.
- Tôi đi đâu tìm thiếu gia tài phiệt để hưởng chứ?
- Lần sau có kế hoạch nằm vùng thì anh đi chuyển giới đi. Đảm bảo sẽ thấy nhiều y hệt như chó chạy nhan nhản ngoài đường luôn.
Andrea ngồi ở đầu bàn nhịn cười một chút để nói:
- Tôi đã nói cô sống tử tế chút đi nhưng cô không nghe. Giờ thì còn trách ai được nữa.
Alex chán nản, bức bối nằm dài trên bàn.
Maria thắc mắc:
- Nhưng mà không phải theo thỏa thuận ưu tiên ban đầu thì hai người sẽ không yêu đương sao? Hơn nữa chị còn rất quả quyết là anh ta thích đàn ông nữa mà.
Không nhắc thì thôi, nhắc tới lại làm cô cảm thấy hoang đường nhảm nhí nhưng lại hợp lý không chối cãi được. Cô nhớ mình cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-noi-chung-toi-la-huynh-de/2963670/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.