Những ngày vừa qua, Alex cảm thấy sóng não của mình và Elio cứ lệch lạc không chung tần số nhưng giờ đây, khi đứng trước chiếc giường đôi lớn trong phòng ngủ vừa quen vừa lạ của Elio khi được chất thêm đồ của cô vào, hai người vừa liếc nhìn nhau liền thấy cả hai đều đang có câu hỏi giống nhau:
Giờ hai người ngủ kiểu gì?
Thật tế thì Alex không ngại ngủ chung giường với Elio. Cô vẫn cho rằng Elio tạm thời không có cảm giác gì với mình. Mà dù cho là có, thì cô cũng có thể bẻ gãy tay chân anh ta .
- Cô đừng có vội mừng. Sẽ không có chuyện tôi ngủ chung giường với cô đâu.
- Ừ. Thế giờ anh ngủ trên giường, tôi ngủ sàn ha. - Alex chốt nhanh gọn
Ủa? Vậy thôi?
Elio chưng hửng nhìn Alex gom chăn và đệm xuống dưới sàn. Bộ chăn đệm duy nhất.
Quả nhiên là lắm trò.
Elio cười khẩy, đủng đỉnh đi tới giường, ngồi phịch lên mớ chăn đệm nặng trịch mà Alex vất vả lắm cũng chỉ mới gom được một nửa, thái độ dửng dưng nói:
- Cô gom bộ chăn đệm duy nhất đi thì tôi ngủ kiểu gì? Hay cô muốn tôi xuống đất ngủ cùng cô à?
Alex ngẩng ra một thoáng rồi nhẫn nhịn đề nghị:
- Không thì chúng ta chia đôi. Anh thích cái nào cứ chọn trước, tôi lấy cái còn lại.
Elio nhíu mày:
- Có mỗi chăn hoặc đệm thì ngủ kiểu gì?
- Thì cứ cuộn tròn lại như con sâu thôi. Anh không biết đến túi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-noi-chung-toi-la-huynh-de/2963662/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.