Bình thường bữa sáng của nhà Flaco ít khi tụ họp đầy đủ người. Một phần vì mọi người có giờ giấc thức dậy khác nhau. Thường là bà và Alex ăn chung, Elio và Matteo ăn chung. Nhưng hôm nay được xem là bữa ăn tạm biệt của nhà Flaco nên bốn người đã cố tình thức dậy ăn sáng cùng nhau. Vì là ngày đặt biệt nên bà Charisse đích thân xuống bếp chuẩn bị. Khi Elio và Alex nắm tay đi vào phòng ăn (một cách bắt buộc vì Elio muốn),trên bàn cũng bày biện sẵn món ăn sáng của Ý với món bánh cornetto* vàng nâu đẹp mắt thơm ngào ngạt mùi bơ sữa mới nướng cùng các loại mứt trái cây, kem sữa trứng và bơ hạt phỉ. Rất nhiều thứ được chuẩn bị để ăn kèm với bánh. Đặc biệt không thể thiếu được hương cafe thơm lừng. Hít một hơi cũng đủ khiến tinh thần sảng khoái. Mùi bơ sữa và cafe hòa quyện tạo nên thứ không khí vừa ngọt ngào vừa thoải mái của bữa sáng.
Bà Charisse cởi tạp dề giao lại cho một nhân viên, khi quay lại nhìn hai vợ chồng thì không khỏi có chút ngạc nhiên nhướng mày, nhưng rất nhanh chóng chuyển sang trêu chọc:
- Người ta nói vợ chồng đầu giường đánh nhau, cuối giường hòa không có sai nhỉ. Nhưng ta không ngờ thể lực của hai đứa cách biệt lớn như thế. Alex trong có vẻ tỉnh táo sung sức, còn Elio… quầng thâm ghê quá cháu.
Elio uể oải ngáp một cái rõ dài rồi đáp:
- Bà không biết vì Alex mà cháu phải lao lực thế nào đâu. Quá nửa đêm, gần sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-noi-chung-toi-la-huynh-de/2963609/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.