“Khiến anh chết trong cơn đê mê!”
Vừa nói, cô còn vừa hà hơi vào tai anh. Khi biết cơ thể anh có phản ứng, cô nhếch môi, cắn một cái vào tai a1nh.
“Shhh...”
Phó Thiếu Lê hít một hơi, cảm nhận cảm giác tê tê trên vành tai, lưỡi cô còn nhẹ nhàng di chuyển trên tai anh.
0“Cô nhóc...”
Phó Thiếu Lê còn chưa nói xong thì đã bị chặn lời. Nhìn khuôn mặt gần ngay trước mặt, đôi mắt lấp lánh của cô hiện lên ý cười rạ3ng rỡ, cứ thế nhìn vào anh.
Hai bờ môi dính chặt vào nhau, không ai nhúc nhích gì cả.
Thấy anh không định động đậy gì, Hàn Dao giơ mộ2t tay che mắt anh, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, môi bắt đầu hành động, từ nông tới sâu, hoàn toàn khác với lần trước.
Hai người đắm chìm tro0ng đó rất lâu, đến tận khi hết oxy, Hàn Dao mới buông anh ra.
Hai người nhìn nhau, Hàn Dao trông thấy ý cười trào dâng từ đáy mắt anh, những 9ánh sáng lấp lánh càng lúc càng nhiều, đến tận khi tràn ra khắp đôi mắt.
Hàn Dao đặt tay lên khóe mắt anh.
“Đẹp quá!”
Đây là lời khen thật lòng của Hàn Dao. Mắt Phó Thiếu Lê là kiểu mắt hai mí rất đẹp, khiến người ta nhìn vào là dễ dàng sa vào đó, lại còn thêm nụ cười chết người của anh nữa.
Đầu ngón tay cô lướt qua đường cong trên khuôn mặt anh, một lần nữa cúi đầu hôn lên môi anh.
Lần này, vừa chạm vào môi anh thì cô bỗng thấy cả người bị lật một vòng, mọi thứ trước mắt nhoáng lên, sau đó cô phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592042/chuong-187.html