“Cô ấy chán sống thật rồi! Chạy trong sân huấn luyện và khu vực vượt chướng ngại vật bốn trăm mét suốt cả đêm qua rồi mà!”
Lúc 5này Đại Lan mới hiểu, Hàn Dao chủ động nói về ngủ bù chỉ là để thoát khỏi cô, để còn tự đi hành động một mình. Điên mất rồi!
T6rương Lan Tiếu nhíu mày, thức trắng cả đêm? Cô ấy biết thể lực của Hàn Dao tốt đến thế nào, nhưng cả đêm không ngủ như thế, là người t7hì đều không chịu nổi.
Sắc mặt Chúc Quân Dương thay đổi, chạy ra khỏi phòng ngủ đầu tiên, Trương Lan Tiếu cũng đi theo, Đại La4n đi cuối cùng. Ba người ra khỏi ký túc xá, Vu Nam và Đường Duy Hy ở bên kia trùng hợp nhìn thấy.
Thấy Chúc Quân Dương và Trươ8ng Lan Tiếu vẫn nhếch nhác như cũ, hai người họ chau mày, cũng xuống dưới rồi đuổi theo ba người.
Ra khỏi ký túc xá, Chúc Quân Dương cứ thế đâm đầu bừa đi, bị Trương Lan Tiếu kéo lại. Ba người cùng chạy tới đường chạy việt dã sau núi.
Mới chạy được một đoạn thì Đường Duy Hy và Vu Nam đuổi kịp. Nhìn hai lính nam cũng chưa kịp tắm rửa ấy, Trương Lan Tiếu kể sơ qua tình tình, năm người cùng đi tìm Hàn Dao.
Biểu cảm trên mặt Trương Lan Tiếu rất nghiêm trọng. Hàn Dao đột nhiên bất thường như thế này, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó rồi. Trong ba tháng qua, cô ấy chưa từng thấy Hàn Dao tự giày vò bản thân mình, chỉ có lúc bơi lội là nghiêm ngặt hơn, thế nên cô ấy cảm thấy tình hình lúc này chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592017/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.