“Vâng, bếp trưởng.”
Thấy La Hiển Thanh đứng lên, Hàn Dao cũng đứng lên theo. Cô tới chỗ hai người đang loay hoay 5làm việc kia, đá một cái vào chân Chúc Quân Dương.
“Xong rồi, về thôi.”
Chúc Quân Dương còn chưa kịp phả6n ứng gì thì Hàn Dao đã đi được một quãng. Cô ấy vội vàng buông khăn lau xuống, đuổi theo sau cô.
Bốn người đi n7hanh hơn đám Đường Duy Hy. Trương Lan Tiếu cầm tay nói chuyện với Hàn Dao, Chúc Quân Dương thì bị Đại Lan giữ lại, đi đằ4ng sau cách một khoảng, nhưng ánh mắt không hề dời khỏi người Hàn Dao.
Trương Lan Tiếu nắm lấy cổ tay Hàn Dao, b8óp nhẹ vào cánh tay cô. Hàn Dao lập tức nhíu mày lại.
Biểu cảm ấy của cô lọt vào mắt Trương Lan Tiếu, cô ấy nhích lại gần Hàn Dao.
“Tay cô sao rồi?”
Lúc chiều cô ấy chỉ hơi nghi ngờ, nhưng với phản ứng của Hàn Dao hiện giờ thì chắc chắn là bị thương không nhẹ.
Hàn Dao nhìn quanh bốn phía.
“Buổi chiều lúc tập hợp, có người nhốt tôi trong phòng tắm, tôi nhảy từ cửa sổ xuống.”
Trương Lan Tiếu giật mình hô lên.
“Cô điên rồi sao! Đó là tầng bốn đấy, nhảy xuống sẽ chết người!”
“Tôi giảm xóc ở bệ cửa sổ, không phải nhảy luôn xuống, nếu không thì bây giờ tôi cũng chẳng còn đứng trước mặt cô nữa.”
Hàn Dao nói một cách bâng quơ, nhưng không miêu tả kỹ quá trình mình nhảy xuống từ một vị trí cao như vậy. Lúc này Trương Lan Tiếu cũng chẳng có tâm trạng đâu mà để ý tới những điều đó, cô ấy buông lỏng tay ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591980/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.