Nhưng lần này Hà Tiêu Linh phải thất vọng rồi, Sa Long lắc đầu.
“Đừng vội chứ, bên các cô có thì bên tôi cũng khôn5g thể thiếu được.”
Sa Long vừa dứt lời, ánh mắt đắc ý của Hà Tiêu Linh lập tức biến mất. Cô ấy trợn mắt lườm Sa L6ong, không nói thêm gì nữa.
Lần này lại chuyển thành Sa Long đắc ý. Anh ấy hô về phía lính nam.
“Đường Du7y Hy, cậu bước ra, đứng đối diện với cô ấy, làm mẫu cho tập thể lính nam!”
“Rõ!”
Đường Duy Hy lớn tiếng đ4áp lại. Anh ta chạy tới, đứng nghiêm ở phía đối diện Hàn Dao. Lúc này, trong đầu Hàn Dao đang hiện lên vô số từ “vãi chưở8ng”. Thì ra bắt cô ở trên này là để ganh đua với người khác.
Hà Tiêu Linh bị chặn họng, nhưng Đường Duy Hy vừa đứng vững là lập tức hồi máu sống lại.
“Bên chúng tôi không nghỉ ngơi, đến tận khi kết thúc huấn luyện. Bây giờ các anh tới rồi thì lính nữ bọn tôi cũng không thể thua kém được, hai bên thi xem ai hơn. Không ai nghỉ ngơi, đứng đến khi nào ngã thì thôi, xem bên nào trụ được nhiều người hơn. Thấy sao?”
Mấy câu nói ấy của Hà Tiêu Linh khiến đám lính nữ thời gào thét trong lòng. Ai đời lại trêu lính như thế cơ chứ!
Thấy phía lính nữ không có ai nói năng gì, Sa Long trực tiếp ra lệnh:
“Toàn thể lính nam, vừa rồi các cậu cũng nghe thấy quy tắc mà giáo quan Hà nói rồi đấy, tôi nghĩ là các cậu không có gì kiến gì đâu nhỉ? Các cậu nói xem, nếu để thua phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591883/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.