Mọi người trong phòng vô cùng ăn ý, không
một ai nói chuyện với Triệu Thù Nhiên, coi
như không nhìn thấy cô ta. Mối quan hệ với
bạn c5ùng phòng của Triệu Thù Nhiên vẫn
luôn không tốt, cái tính tiểu thư của cô ta
cũng bùng lên. Cô ta cao ngạo vênh mặt,
không để ý đến, người khác, nhưng lại
không biết rằng cô ta đã trở thành trò hề
trong mắt người khác từ lâu rồi.
“Tuýt!”
Tiếng còi 7ở dưới tầng lại vang lên một lần
nữa. Hàn Dao vừa mới đi được một bước thì
Triệu Thù Nhiên đã chạy qua trước mặt cô,
còn hừ với cô m4ột tiếng.
Hàn Dao chẳng hiểu tiếng hừ đó là có ý gì
nữa. Cô nhìn Chúc Quân Dương, cô ấy cũng
bày ra vẻ mặt không hiểu. Quả nghiên, tính
cách đại tiểu thư đúng là khó đoán.
Tốc độ của Hàn Dao rất nhanh, lần này cô
cũng đứng đó được một lúc thì đội ngũ mới
tập hợp xong.
“Quay về.”
Câu nói ấy của Giang Han khiến mọi người
cúi gằm đầu xuống. Chạy đi chạy về tổng
cộng năm lần, cuối cùng Giang Hàn cũng
không bắt mọi người làm lại nữa, nhưng mà
cứ đứng như vậy. Giang Hàn không lên tiếng,
Hà Tiêu Linh cũng không nói gì.
Hai người họ cứ đứng đó, thi thoảng Hà Tiêu
Linh lại viết gì đó lên bản danh sách trong
tay cô ấy.
Hình như Hàn Dao loáng thoáng nhận ra điều
gì. Chúc Quân Dương khẽ đụng vào tay Hàn
Dao: “Đại Dao, cô nói xem giác quan có ý gì
thé?
“Tôi đoán là phải đứng nghiêm.”
“E hèm, đang nhìn về phía này đấy.”
Giọng nói của Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591873/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.