Hàn Dạo ngẩng đầu nhìn lên tầng bốn, suy
nghĩ xem nên hét gọi Trương Lan Tiếu ném
keo dán xuống hay nên đi lên lấy rồi lại đi
xuống. Cô nghĩ một hồi, cảm thấy tốt nhất
mình không nên gây chú ý, đành thở dài một
hơi, chuẩn bị đi lên lấy.
Mới vừa đi được hai bước thì có người gọi cô
từ phía sau, giọng nói khá là quen tai. Cô
quay đầu lại nhìn, thì ra là Đường Duy Hy.
“Anh đến đây làm gì?”
Đường Duy Hy giờ keo dán trong tay lên,
ném cho Hàn Dao. Cô vươn tay bắt lấy.
“Được rồi, anh có thể cút được rồi.”
Lời nói bình tĩnh này của cô lại khiến Đường
Duy Hy không thể nào bình tĩnh nổi. Vừa rồi
anh ta thấy cô không tìm thấy keo dán nên
mới tốt bụng quay lại lấy giúp cô, ai biết đến
cả câu cảm ơn cũng không có.
“Anh rảnh lắm à?”
Hàn Dao cảm nhận được tâm trạng của
Đường Duy Hy. Anh ta gật gật đầu, Hàn Dao
nhét keo dán và danh sách trong tay mình vào
tay anh ta: “Nếu đã vậy thì anh dán giúp tôi
đi, dán xong nhớ cầm keo về, tôi lên trước
đây.”
Hàn Dao thật sự xoay người rời đi, để Đường
Duy Hy ở lại một mình, ngơ ngác nhìn đống
đồ trong tay.
Cô chạy về ký túc xá. Trong phòng, ngoại trừ
Trương Lan Tiếu thì còn Chúc Quân Dương -
người đụng phải cô lúc nãy. Hai người họ
vừa dọn đồ vừa nói chuyện. Thầy cô vào
phòng, cả hai đều dừng lại, chào hỏi cô. Chúc
Quân Dương còn ôm cô, nói: “Ha ha, Đại
Dao! Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/260794/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.