Lâm Gia Ngôn và Khương Tiểu Phi không màng tới mọi thứ xung quanh mà chỉ biết quấn lấy nhau, thậm chí đến giờ đi làm hắn cũng không quan tâm nữa.
Hắn không quan tâm nhưng Khương Tiểu Lương lại sốt ruột vì phải chờ đợi.
Cô cầm lấy điện thoại xem, đã 8 giờ rồi nhưng vì sao Lâm Gia Ngôn còn chưa ra khỏi phòng để đi làm nữa?
Cô cau mày, hơi kiên nhẫn, nếu cứ tiếp tục đợi như vậy cô sợ cô sẽ đi làm muộn mất.
Nghĩ vậy, cô quyết định không chờ hắn nữa mà vội vàng thức dậy, lấy một bộ quần áo công Tần từ trong tủ ra rồi đi vào nhà tắm tắm rửa.
Sau khi sửa soạn xong, lúc đi qua phòng của Lâm Gia Ngôn, cô chợt dừng lại, sắc mặt bỗng trở nên rất tệ.
Cô nghe thấy rõ ràng tiếng thở hổn hển và âm thanh cơ thể va chạm vào nhau phát ra từ bên trong phòng!
Lúc này trong phòng của Lâm Gia Ngôn, ngoại trừ hai con người không biết xấu hổ là hắn ta và Khương Tiểu Phi thì còn có thể là ai nữa chứ!
Tiếng động này cho thấy bên trong đang làm rất kịch liệt, nó làm cho Khương Tiểu Lương không thể kìm nổi cảm giác xấu hổ và tức giận.
Bây giờ trời đã sáng rồi, nói không chừng ba mẹ cũng sắp thức dậy, thế mà bọn họ lại dám làm chuyện đó một cách trắng trợn như vậy. Thật không coi ai ra gì!
Cắn chặt môi dưới, Khương Tiểu Lương đột nhiên nhấc chân, không hề khách khí mà đạp vào cánh cửa.
Hai người bên trong cũng bị tiếng động bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-ngot-ngao-cua-boss/1669562/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.