" Dừng!"
Diễn Tước nhíu mày, nha đầu này quả là sức vẫn còn khoẻ lắm nha. Khả Ái nhăn mặt mũi chỉ thẳng vào mặt Diễn Tước mà hét lớn:
" Anh...anh...anh! Đã làm gì tôi hả???"
Diễn Tước thản nhiên, tựa tiếu phi tiếu:
" Tôi làm gì cô?"
Khả Ái đen mặt, một tiếng mắng ầm lên:
" Anh! Vô sỉ! Biến thái! Vô lại!...Tôi trù anh bị yếu sinh lí, cong, đẻ con ra không có mông! Hừ!!!"
Dường như Diễn Tước không để ý đến câu nói của Khả Ái, vẫn mặt dày trả lời:
" Ha! Tôi bị yếu sinh lí? Cong? Chả phải em đều đã cảm nhận qua hay sao? Ái Ái~
Hừ! Hừ! " Ái Ái" giận tím tái mặt mày định bụng xuống giường đánh cho tên này thành cái bánh bao nhân heo thì bỗng phát hiện ra một sự kiện ly kì. Cô không mặc quần áo!. Nhớ lại sự kiện tối qua làm cô đau cả đầu. Cả nhà người đàn ông này quả thật là quá quá quá phúc hắc nha~?
Đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man của mình, Khả Ái nghe thấy tiếng đàn ông mị hoặc quanh quẩn bên tai mình:
" Vậy...có nên..."
" Bộp!"
Một quả đấm nện vào bộ ngực vạm vỡ, kèm theo đó là rất nhiều quả đấm "nhỏ" nữa. Khả Ái hét lên, càng điên tiết đấm, nước mắt ngắn nước mắt dài cứ thế mà tuôn ra:
" Tôi đấm chết cái đồ biến thái nhà anh! Đấm chết anh! Hừ! Hừ! Sau này làm sao mà tôi gả ra ngoài được nữa đây?! Hu...hu..hu! Đồ biến thái! Anh đi chết đi!"
Diễn Tước tại sao lại cảm thấy đau lòng, buột miệng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nghiet/129080/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.