Buổi sáng, ánh ban mai rực rỡ như những dải lụa màu vàng óng ngả mình trên chiếc giường trắng tinh. Những chú chim đậu ngoài cửa sổ ríu rít hót vang, đậu rồi lại bay, không thể dừng chân trên một cành cây quá lâu. Bởi, chúng muốn khám phá những điều xa lạ mà chúng chưa từng được biết đến, không muốn bị gò bó trong chính khuôn khổ do chúng tạo ra.
Trên giường, hai thân ảnh trần trụi quấn quýt với nhau, triền miên, dây dưa không ngớt. Bọn họ đến với nhau bởi thứ gọi là dục vọng, và xuân dược hôm qua chính là liều thuốc khiến họ sát lại gần nhau và khám phá những ham muốn của cơ thể???.
Xuân dược từ tối qua bà Khang Linh Đan cho hai người họ uống đến bây giờ vẫn chưa hết tác dụng. Trên giường lớn, những động tác phóng đãng vẫn đang tiếp tục xảy ra không ngừng nghỉ. Tiếng rên kiều mị ướt át của người con gái dưới thân vang lên khiến người đàn ông ở trên càng thêm mạnh mẽ luân động, không khí sực mùi hoan ái. Tiếng va chạm của người đàn ông nhanh dần nhanh dần rồi dừng hẳn khi đã nhận được khoái cảm khiến mình thoả mãn. Còn người con gái kia thì như người không xương mà ngã phịch xuống giường, người đàn ông nhẹ nhàng, ôn nhu mà ôm cô gái kia vào lòng ngủ một giấc thật ngon.
Mãi đến lúc mặt trời lên cao, người con trai đó mới cựa quậy mình thức giấc, bộ dạng vừa tỉnh ngủ xong thật mê người. Nhưng dường như Diễn Tước cảm thấy chưa thoả mãn nên vùi đầu vào bộ ngực trần trụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nghiet/129079/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.