“Diệc Tâm, cô ngồi đây đi, để tôi đi lấy thức ăn, cô thích ăn gì, có gì không ăn được không?”
Diệc Tâm ái ngại xua tay.
“Bác sĩ Tô, để tôi tự đi lấy!”
“Không sao đâu, bên quầy thức ăn hiện giờ rất đông đúc, cô chen lấn vào trong rất mệt đấy! Tôi quen rồi, để tôi đi lấy sẽ nhanh hơn. Cứ chờ ở đây, đừng ngại!”
“Vâng, cảm ơn bác sĩ, tôi ăn gì cũng được cả!”, Diệc Tâm trước thái độ cương quyết của Tô Hiểu Đông liền không biết cách nào từ chối nên đành gật đầu đồng ý.
Những người đang xếp hàng nhìn thấy Tô Hiểu Đông đi đến đều cố tình tránh đường, nhường cho anh lấy thức ăn trước nên quả thật anh rất nhanh chóng mang được hai khay thức ăn về bàn.
Phía bên này Văn Tư Nhã nhìn thấy Tô Hiểu Đông ân cần kéo ghế cho Diệc Tâm sau đó lại lăng xăng đi lấy thức ăn mang đến tận bàn cho cô thì tức đến mức cơm cũng nuốt không trôi nữa. Cô ta nhìn chằm chằm vào cả hai, tay dầm dầm thức ăn trong đĩa 1 cách tức tối.
“Sao bác sĩ Tô lại chăm sóc cô ta tận tình như thế chứ? Chỉ mới vào làm chưa đến 1 tuần mà cả 2 đã thân mật như vậy, có khi nào sau 1 tháng nữa cô ta sẽ trở thành Tô phu nhân hay không?”, nghĩ đến đấy Văn Tư Nhã đã rùng mình, cơn tức nghẹn ở cổ họng nuốt không trôi. Hà cớ gì mà những quan tâm chăm sóc trước giờ của cô ta bác sĩ Tô đều nhất mực từ chối, còn đối với Diệc Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-ngang-buong-ngay-ngay-bo-tron/1747285/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.