Việc Đinh Kiều An sợ hãi cả một đêm cuối cùng cũng xảy ra, Anna tới quá bất ngờ, lại còn mang theo mưa rền gió dữ đến khiến cô không hề có sự chuẩn bị nào. Chẳng trách mấy ngày trước Anna có thể bình tĩnh như vậy là bởi vì trong tay cô ta có át chủ bài, lá bài đủ để xoay chuyển hết thảy mọi việc.
Theo bản năng Đinh Kiều An sờ sờ bụng mình, trên mặt cô lại càng trắng bệch hơn.
Anna từng bước từng bước đi về phía Sở Thần Hy, mà anh cũng không hề nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn cô ta.
Anna đi đến trước mặt Sở Thần Hy, trước mặt nhiều người như vậy mà cô ta không hề nao núng, nhận lấy microphone trong tay người chủ hôn, sau đó móc ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo từ trong túi áo ra, quỳ một gối xuống đất.
Mở hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương: “Sở Thần Hy, bốn năm trước trước mặt thầy cô bạn bè toàn trường anh đã đồng ý lời cầu hôn của em. Hôm nay, em có thể thỉnh cầu anh đồng ý lời cầu hôn của em lần nữa được không?”
Lời này của Anna đã khiến Đinh Kiều An chịu đả kích vô cùng lớn, bốn năm trước Sở Thần Hy đã đồng ý với lời cầu hôn của cô ta? Cô hít vào một hơi, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay nhưng không hề nhận ra mình đã bị chảy máu, lưng cô dựng thẳng, trong lòng thầm nhắc nhở bản thân không được gục ngã.
Chẳng trách lúc trước đi dạo phố, Anna nói cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480674/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.