“Vâng.” Đinh Kiều An gật đầu, vì cô cúi đầu nên không nhìn ra cô đang có cảm xúc gì.
Sở Thần Hy cũng cảm thấy mình hơi quá đáng, muốn kéo tay Đinh Kiều An lại nhưng đến nửa lại thu tay về, anh đen mặt không nói gì sau đó quay người rời đi.
Đinh Y Y nhìn thấy Sở Thần Hy định rời đi, lại nhìn sang phía Đinh Kiều An vẫn đang ngây ngốc đứng ở chỗ cũ, cô ấy hơi do dự một chút nhưng vẫn quyết định ở lại: “Chị ơi, chuyện này là sao vậy?”
Đinh Kiều An giả vờ thả lỏng mỉm cười, sau đó lắc đầu: “Chị không biết.”
Đúng vậy, cô không hề hiểu Sở Thần Hy, không hiểu chút nào.
Vừa vào phòng, thấy Sở Thần Hy ăn mặc chỉnh tề, anh cầm chìa khóa ô tô lên chuẩn bị rời đi, Đinh Kiều An tránh ra nhường đường cho anh.
Sở Thần Hy hơi động đậy khóe miệng nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì mà rời đi luôn, không lâu sau tiếng khởi động xe vang lên.
Anh vừa đi, vú Mạc nhanh chóng chạy từ nhà bếp ra: “Kiều An à, cháu chọc giận Nhị gia có phải không?”
Đinh Kiều An ngẩng đầu, khó xử nói: “Vú Mạc, sau vườn có một cánh cửa, sau cánh cửa đó có một biển hoa, cháu vô tình đi vào đó, và bây giờ anh ấy giận cháu rồi.”
Cô vừa nói xong thì thấy nét mặt vú Mạc có chút kỳ lạ: “Kiều An à, cháu đừng để trong lòng nhé.”
Đinh Kiều An không nói mà chỉ gật đầu, còn vú Mạc cũng như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480635/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.