Đinh Kiều An vẫy một chiếc xe taxi, nói địa chỉ.
Đến biệt thự Đào Viên, cô xuống taxi và trả số tiền ít ỏi còn lại.
Nhìn cánh cửa chạm khắc, cô do dự rất lâu, chân trần chạy ở trên đường mấy lần qua lại, nhưng cô lại không có dũng khí ấn chuông cửa.
Đúng lúc bảo vệ nhìn thấy có người lén lén lút lút đi lại ở cửa thì ra mở cửa, mới phát hiện là Đinh Kiều An ở đây chừng mấy ngày.
Cửa bỗng nhiên mở ra từ bên trong, Đinh Kiều An nhanh chóng lui về sau hai bước. Lúc cô nhìn thấy bảo vệ, cô thở phào nhẹ nhõm, cô sợ gặp Sở Thần Hy, sợ anh lại bỗng nhiên nổi thú tính.
“Nhị gia chưa trở về.”
Nghe bảo vệ nói như vậy, Đinh Kiều An hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, cô chỉ đồ trên người mình: “Tôi thay những thứ này rồi sẽ đi.”
Chẳng qua là khi cô chân trước đi vào, Sở Thần Hy chân sau đã trở về. Anh biết Đinh Kiều An trở về nơi này, tâm trạng của anh rất tốt.
Trong phòng khách, đám người hầu đều rất thức thời mà cho để lại một không gian hai người.
Đinh Kiều An còn chưa kịp thay quần áo đã bị Sở Thần Hy bắt gặp, thấy anh không bày tỏ cái gì, cô cũng cố gắng bình tĩnh, ném chuyện thiếu chút nữa thất thân hôm nay ra sau não.
Hôm nay Sở Thần Hy phá lệ có tâm trạng: “A! Đã nghĩ thông suốt nhanh như vậy à?”
Nghĩ thông suốt cái mẹ gì: “Tôi nghĩ thông suốt tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480617/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.