Đinh Kiều An mờ mịt đi trên đường, đắc tội với đại kim chủ Sở Thần Hy, nhà họ Đinh đuổi cô đi, hai bộ quần áo duy nhất mang đi từ nhà họ Đinh Bây giờ cô thật sự không có nơi để đi, cô không nên ký thác hy vọng vào trên người người khác. Cô luôn luôn tôn chỉ là dựa vào núi núi ngã, dựa vào cây cây đổ, dựa vào người người chạy, dựa vào chính mình là tốt nhất, lại ký thác hy vọng vào trên người đại kim chủ của cô.
Quả nhiên, Sở Thần Hy nói cho cô đi học chỉ là nói vậy thôi.
“Cô em, đi một mình à? Không thì đi chơi với các anh đây một chút?”
Đinh Kiều An cả kinh, cô bất tri bất giác lại đi đến một nơi tối tăm. Trên người cô mặc quần áo để tham gia đám tiệc, trên cổ đeo dây chuyền đại kim chủ cho cô, nhìn có cảm giác có bán cô đi cũng không bồi thường nổi.
Cô có thể có chuyện, nhưng quần áo, những đồ trang sức trên người này phải giữ được.
Cô lắc hông một cái, nở nụ cười quyến rũ, cười giống mấy cô gái trăng hoa.
“Các anh, các anh muốn em chơi như thế nào với các anh?”
Nhìn mấy tên này còn chưa đủ dài lông, đã học người ta để kiểu tóc bờm sư tử, trên mặt Đinh Kiều An nở nụ cười, nhưng trong lòng cô đã sớm chán ghét không thôi.
Vào giờ khắc này, Đinh Kiều An cảm thấy Oscar có thể trao cho cô giải thưởng diễn xuất tốt nhất.
“Chơi thế nào à? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480616/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.