🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Thanh Trúc bị anh hỏi như vậy thì khó hiểu nheo mắt nhìn Lê Gia Hào. Bị cô nhìn như vậy Lê Gia Hào khẽ cười một tiếng, gắp một gắp thịt bò đưa tới bên miệng cô. Trần Thanh Trúc nghi ngờ há miệng ăn một miếng, thức ăn vừa vào tới miệng thì trực tiếp phun ra ngoài, ai oán mà nhìn Lê Gia Hào.



"Rõ ràng em đã làm theo công thức rồi mà, tại sao lại như vậy chứ?"



"Haha... cuối cùng anh cũng biết muối i ốt có tác dụng rất tốt với trí thông minh nha. Thảo nào Tin Tin lại thông minh như vậy, hóa ra tất cả đều là nhờ tài nấu ăn đậm đà của vợ... Nhưng mà vợ à, ăn mặn hại thận lắm, sau này vẫn là để anh nấu thôi..."



"Anh... anh giám nhạo báng em... em đã vất vả thành tâm dùng tình cảm nấu cho anh ăn vậy mà anh lại như vậy. Thật là tức chết em mà..."



Trần Thanh Trúc thẹn quá hóa giận, tức giận mà lên án Lê Gia Hào. Cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, lại có chut dỗi hờn của thiếu nữ. Lê Gia Hào vội vàng cười nịnh, nói.



"Vợ à em đừng giận là anh không đúng, vợ đã nấu cho anh ăn, anh nhất định sẽ ăn hết mà..."



"Hừ... anh vừa chê xong, nghe giọng điệu của anh như vậy anh làm sao ăn nổi chứ."



"Ăn... mặn chết anh cũng ăn mà."



"Được... vậy anh ăn đi..."



Thế là một bàn thức ăn được Lê Gia Hào cố gắng cũng giải quyết xong. Sau lần thưởng thức qua mị vị này Lê Gia

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945996/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.