Vũ Bình không muốn nói gì thêm để mất hình tượng liền xoay gót rời đi. Đến giờ ăn trưa tất cả mọi người đều đã rời đi cả cô ta lại quay lại, cẩn thận mở cửa đi vào văn phòng tổng giám đốc. Cô ta đã nghĩ rất nhiều rồi, cái người vừa rồi cô ta gặp rất có thể là lính nhảy dù mới tới phòng thiết kế, đã vậy lại còn có thể vào văn phòng của tổng giám đốc thì cũng là một tình địch của cô ta, cô ta phải xem người này đến cùng là có năng lực gì. Vũ Bình nghĩ hiện tại chính bản thân mình tại bộ phận thiết kế đều là rất có tiếng nói, nếu như để một người nào đó tới cạnh tranh với cô ta, cô ta thật không nhịn được. Khó khăn lắm mới chen được một chân vào đây, đến gần Lê Gia Hào một chút, tự nhiên lại nhảy đến một người, mà cô ta nghe nói người này là lính nhảy dù của cao tầng đưa tới, vậy càng không được rồi. Mười người như vậy thì có đến chín người là tình địch của cô ta rồi, cô ta quyết không để chuyện nhận thêm lính mới này thuận lợi được, giết nhàm còn hơn bỏ xót, bất kỳ kẻ nào muốn chen chân lại gần Lê Gia Hào của cô ta đều không được. 
Nghĩ là làm Vũ Bình đi tới trước bàn làm việc của Lê Gia Hào nhìn trên đống tài liệu kia rất nhanh đã thấy tập tài liệu kia, nhưng ánh mắt cô ta chợt khựng lại, bản thiết kế này thật quá tốt, quá đẹp... chứng tỏ người kia thực sự có tài, như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945953/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.