Bộ phim lần này với nữ chính có yêu cầu tương đối cao. Xinh đẹp, thông minh lại phải biết một chút về võ thuật. Mà Lại Na trước đó đã nghiên cứu rất kỹ kịch bản, cũng tìm một trung tâm học qua một chút võ thuật cơ bản. Bên cạnh Đào Hà Trang cũng chẳng kém. Hai người được chỉ định diễn hai phân cảnh giống nhau. 
Sau đó đạo diễn cùng biên kịch tiến hành hội ý đánh giá kín. Sau cùng đưa ra quyết định là chọn Lại Na làm nữ chính. 
Thông tin từ đoàn làm phim đưa ra đã gây lên một nhiệt lượng sôi trào trên mạng. Các fan cuồng của Đào Hà Trang kiên quyết phản đối. Mà fan của Lại Na lại ngược lại, ủng hộ, tung hô đạo diễn và biên kịch sáng suốt. 
Lúc này bên ngoài đại sảnh, Trần Thanh Trúc nhoẻn miệng cười nhìn Lê Gia Tuệ. 
"Thế nào... anh cũng lên thực hiện lời hứa đi thôi." 
Lê Gia Tuệ tức giận, trừng mắt nhìn Trần Thanh Trúc, lớn tiếng. 
"Cô... cô cũng có bản lĩnh đó." 
"Cảm ơn đã quá lời rồi. Nhưng mà giám đốc Lê có phải đã quên điều gì không?" 
Lê Gia Tuệ sao không hiểu cô muốn nói gì, nhưng hắn lại quyết giả ngu tới cùng. 
"Cô HeLen có ý gì? Tôi không hiểu." 
Trần Thanh Trúc cười thành tiếng, giả ngu sao? Được cho hắn giả ngu. 
"Giám đốc Lê xem chừng anh cùng tiểu nhân, nói lời nuốt lời cũng không sai biệt lắm đi. Aizzz... thôi bỏ đi... nếu đã là quên thì cũng là chuyện thường của tiểu nhân và động vật cấp thấp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945824/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.