"Hẹp hòi cái con khỉ ấy... bà cô tôi đây chính là không thích để anh ôm đấy...hừ..."
Người đàn ông khuôn mặt tỏ vẻ đau khổ, đưa tay ôm lấy ngực mình, bộ dáng ai oán nhìn Trần Thanh Trúc.
"Người tình trăm năm của tôi, sao em lại nhẫn tâm, phũ phàng với tôi như vậy chứ? Em khiến trái tim tôi thật muốn tan nát mà..."
Trần Thanh Trúc liếc xéo anh ta một cái, hừ mũi.
"Bớt làm lố lại đi. Ai mà không biết anh còn một nắm em gái dự phòng, yên tâm đi trái tim anh không ai bóp nát nổi đâu."
"Oan uổng... oan uổng quá... anh đây chỉ chung tình với một mình em mà thôi. Là những yêu tinh nhện kia bủa vây anh không tha, bắt anh về động bàng tơ đó chứ. Nhưng em yên tâm anh đây chỉ một lòng một dạ với em, bọn chúng không thể quyến rũ được anh đây..."
Trần Thanh Trúc đầu có một đàn quạ đen bay qua. Mẹ nó... tên này lại bắt đầu phát điên gì đây, hắn nghĩ đây là phim tây du ký chắc. Bên cạnh đó Tin Tin nhìn một màn này liền nhìn mẹ mình với một ánh mắt đồng cảm, ánh mắt như muốn nói. Mẹ... mẹ cố lên...
Trần Thanh Trúc thực không thể nhìn tiếp được cảnh này nữa liền đi ra xe.
Lúc này cũng từ trong đi ra có một cô gái, ăn mặc thời thượng, dáng người yểu điệu, mái tóc dài suôn mượt tha thướt, kéo hành ký đi ra. Dừng lại nhìn khắp sân bay một vòng, khẽ thở dài một tiếng, lại tiếp tục đi ra ngoài vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945823/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.