Trần Thanh Trúc được đưa tới phòng tổng giám đốc tập đoàn Khánh Điển.
Trong văn phòng tổng giám đốc, không khí đang có gì đó hơi bị đè ép, mà điều này lại đến từ một người đàn ông đang ngồi ở vị trí tổng tài kia.
Mà khoan... Trần Thanh Trúc trợn to mắt lên nhìn người đàn ông đó, sao người này lại... lại có thể giống con trai cô thế này... cô những tưởng con trai mình chỉ là bản sao của ba nó thôi chứ, nhưng sao lại có người giống nó tới vậy. Ngay cả cái khí chất tỏa ra lạnh lùng khi nghiêm túc kia cũng giống a... nhưng sao trên đời này lại có hai người giống nhau tới vậy chứ... không... phải nói là ba người đi... ba người kể cả ba đứa nhỏ nữa.
Nhưng đến sau này Trần Thanh Trúc mới biết được số người này hẳn phải là bốn đi...
Nhưng rất nhanh cô liền không suy nghĩ tiếp, dù sao người giống người cũng là chuyện thường tình mà thôi.
Lê Gia Hào thấy có người tới liền thu liễm lại khí áp kia, nhìn cô nở một nụ cười xã giao tiêu chuẩn mà tiến tới...
"Nhà thiết kế Helen... rất hân hạnh khi mà cô tới đây. Tự giới thiệu tôi là Lê Gia Hào tổng giám đốc tập đoàn Khánh Điển.Thành thật xin lỗi vì đã để mất thời gian của cô nơi lễ tân..."
Trần Thanh Trúc mỉm cười, thoải mái mà nói.
"Lê tổng khách khí rồi..."
Lê Gia Hào làm động tác mời cô, hướng tới bộ bàn uống nước trong phòng ngồi xuống.
"Mời cô..."
Lê Gia Hào hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945692/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.