Sắc mặt Ngô Duẫn Kỳ hơi nghiêm lại: "Anh không cần dùng tiền bạc hối lộ bất luận kẻ nào, anh chưa bao giờ cho là tiền bạc là dùng để hối lộ người. Nhưng có thể thu mua lòng người, quả thật có rất nhiều lúc phải dựa vào tiền bạc."
"Đây là anh tự mâu thuẫn! Còn không phải như vậy sao." Nam Cung Thiến nhún vai.
Ngô Duẫn Kỳ cười một tiếng: "Không nói ề tài này nữa cho chút ý kiến đi."
"Anh không phải là viện trưởng, cho ý kiến gì chứ!"
Ngô Duẫn Kỳ lui về phía sau hai bước, đứng trước mặt Nam Cung Thiến, giống như muốn báo cáo, rất trịnh trọng nói với cô: "Nơi này là cô nhi viện lớn nhất nước Mĩ, bọn nhỏ ở nơi này đến từ các nơi trên thế giới, Trung quốc cũng có, đại đa số bọn chúng là bị cha mẹ vứt bỏ, hoặc là lưu lạc nơi đầu đường không có nhà để về. Như vậy, cô nhi viện không chỉ một nhà, bây giờ anh đang có kế hoạch xây dựng nhà thứ tư, anh muốn tất cả các nơi trên thế giới tất cũng thành lập cô nhi viện như vậy để cho những đứa trẻ không có nhà để về có một mái nhà!"
Nam Cung Thiến khẽ hé miệng, kinh ngạc nhìn Ngô Duẫn Kỳ, thật lâu cô mới lấy lại tinh thần: "Anh nói, nơi này là do anh mở?"
Ngô Duẫn Kỳ rất khẳng định gật đầu một cái: "Tương lai sẽ có rất nhiều, em tin không? Anh có thể nói tên của tất cả đứa trẻ ở đây, bọn chúng không phải vì anh tặng quà mới có thể yêu thích anh, có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554289/quyen-3-chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.