Lưu Vũ giả vờ trấnđịnh lại rồi ngồi xuống: "Anh em chúng ta đã rất lâu không có tròchuyện, hơn nữa còn là ở chỗ này, chẳng lẽ cậu không nể tình anh emchúng ta sao?"
Khóe môi Ngô Duẫn Kỳ nhếch lên nụ cười lạnh nhạt,ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo: "Tôi và thứ người như anh không có gì đáng nói, tôi nói, tôi chỉ muốn kết quả."
"Có nhớ Hiểu Đồng không?" Lưu Vũ lại nhắc tới tên người này.
Ngô Duẫn Kỳ không trả lời, thẳng tắp nhìn Lưu Vũ.
"Còn nhớ rõ Hiểu Đồng chết như thế nào không? Ở chỗ này, ở ngay trước mặt cậu. . . . . ."
"Câm miệng!" Ngô Duẫn Kỳ nhíu mày: "Hôm nay không phải lúc nhớ lại chuyệntrước kia, tôi là tới làm giao dịch với cậu , tiền ở trên xe, bất cứ lúc nào anh cũng có thể lấy, tôi muốn người phụ nữ kia."
"Thế nào?Không muốn nhớ lại đúng không? Có phải hay không cảm thấy hổ thẹn tronglòng? Không, loại người như cậu không để ý đến ai thì làm sao lại biếtáy náy."
"Lưu Vũ, nếu như nói đến tính người, tôi và cậu đềukhông có tư cách nói đối phương. Cậu đối với Hiểu Đồng làm gì chuyện,trong lòng cậu rõ ràng nhất." Ngô Duẫn Kỳ khôi phục lại vẻ mặt lạnhnhạt.
"Là cậu giết Hiểu Đồng, là tự tay cậu giết cô ấy, cậu có tư cách gì nói đến người khác, Hiểu Đồng yêu cậu như vậy, cô ấy thậm chíchỉ vì cậu ngay cả mạng cũng không để ý, bây giờ cậu lại quên cô ấy. Ngô Duẫn Kỳ, người đáng chết nhất là cậu, không phải Hiểu Đồng, đáng chếtnhất người của cậu." Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554270/quyen-3-chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.