"Ở đây, đang chơi cờ với ba ở công viên, sao vậy?"
"Chị có chuyện ra ngoài chút." Không kịp cầm áo khoác, Nam Cung Thiến xoay người chạy ra khỏi nhà.
"Thiến Thiến, đến giờ cơm rồi con đi đâu vậy?"
Chưa kịp trả lời, cô cảm thấy lòng mình run rẩy, cô điên cuồng chạy đến chỗcông viên, không biết trong lòng đang sợ hãi điều gì, lo lắng điều gì,hay là đang mong đợi điều gì. Cô bắt mình phải tỉnh táo lại, nhưng không có tác dụng, trong đầu của cô một lần lại một lần lóe ra bóng dángngười kia.
Ngay cả trong miệng cô, cũng không kìm nổi bất giác kêu tên người đó.
Khi Nam Cung Thiến đi tới công viên thì thấy hai người ngồi trên băng đá công viên đang đánh cờ.
Cô thở hổn hển, nhìn chăm chú bóng dáng quen thuộc đến độ không thể quenthuộc hơn nữa, trên mặt của anh vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, mắtchăm chú nhìn chằm chằm bàn cờ.
Anh giống như đoán được Nam CungThiến đến, cô vừa mới tới đó, chỉ là xa xa nhìn bọn họ, anh cũng đã nhận ra, anh ngẩng đầu lên, bốn mắt chạm nhau trong nháy mắt, nụ cười trênmặt anh càng sâu, cô nhìn không rõ ánh mắt của anh, không biết nụ cườisáng lạn kia ẩn chứa điều gì.
Cô chậm rãi đi về phía bọn họ.
Cho đến khi đi đến bên cạnh bọn họ, ba cô cũng không phát hiện được Nam Cung Thiến.
"Ba!" Nam Cung Thiến thấp giọng gọi ông.
Lúc này ông mới từ trong trầm tư phục hồi tinh thần lại, nhìn bàn cờ này ông đã thua.
"Hả? Thiến Thiến, sao con lại đến đây."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554251/quyen-3-chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.