- Không có, thật ra thì ngày đó. . . . . . là do bạn học lôi kéo mới đi!
Nhìn Ngô Kỳ nhíu chặt chân mày, Ngô Duẫn Kỳ khẽ mỉm cười, thế mới biết thì ra cô là bạn học của Trần Vũ Tịch:
- Tôi nhớ ra rồi!
- Ngày đó thật sự muốn cảm ơn anh, có điều. . . . . . - Ngô Kỳ liếc nhìn cha, hạ thấp giọng nói với Ngô Duẫn Kỳ - Đừng nói chuyện ngày đó với cha em nha!
Ngô Duẫn Kỳ cười nhạt:
- Ngô tổng, con gái ông thật đáng yêu, chúng tôi đã từng gặp.
Ngô Hùng cuống quít cười nói:
- Hoá ra là như vậy, vậy thì càng tốt rồi. – Trong lòng Ngô Hùng cũng suy nghĩ bàn tính, Ngô Duẫn Kỳ là tổng giám đốc cấp cao nhất của tập đoàn Thiên Ưng, nếu như có thể hợp tác với một tập đoàn như vậy, nhất định công ty của ông cũng sẽ rất phát triển.
- Kỳ Kỳ còn không mau dẫn khách đến phòng ăn, chuẩn bị ăn cơm! - Ngô Kỳ sửng sốt, chuyện này cần cô làm sao? Có điều vậy cũng tốt, cô một lòng muốn cảm ơn anh.
- Đi theo em. Ở bên này! - Ngô Kỳ cười đứng dậy.
Ngô Duẫn Kỳ nhàn nhạt gật đầu một cái, đứng dậy đi theo Ngô Kỳ. Hôm nay Ngô Hùng cố ý mời anh tới nhà làm khách, lại nói Ngô Hùng có thể làm cho anh tới nhà được đúng là hao phí hết tâm tư, đơn giản là vì muốn hợp tác với tập đoàn Thiên Ưng.
Chờ sau khi Ngô Duẫn Kỳ ngồi xong, Ngô Kỳ cười một tiếng với anh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554169/quyen-3-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.