Chương trước
Chương sau
Từ lần người đàn ông có hình xăm con bò cạp xuất hiện, Ngạo Dạ Phong liền bắt đầu chú ý đến chuyện hắc đạo gần đây, lâu rồi không rãnh cãi vả với Trần Vũ Tịch.
. . . . . .
Hôm nay, Ngạo Dạ Phong chờ sau khi người trong nhà ra ngoài hết, ngồi xuống bên cạnh ông cụ Ngạo.
"Hôm nay công ty không có chuyện gì sao? Thế nào lại nhàn nhã như vậy!" Ông cụ Ngạo kỳ quái liếc mắt nhìn Ngạo Dạ Phong.
"Ông nội, tổ chức lúc trước của ba có phải tên là Bò cạp đen?"
Ông cụ Ngạo nhất thời sửng sốt, sắc mặt lập tức tối xuống, "Không phải đã nói với cháu, không cho phép nhắc lại chuyện này rồi sao?"
Ngạo Dạ Phong nhíu mày, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm phía trước, nhưng không có trọng điểm, trong đầu nhớ lại hình ảnh mười lăm năm trước, khi đó trong nhà không hiểu tại sao xảy ra hỏa hoạn, hỏa hoạn thiêu cháy tất cả Ngạo gia, ngay cả ba mẹ hắn cũng không thể may mắn thoát nạn.
Những người khác đều nói trận hỏa hoạn đó là chuyện ngoài ý muốn, nhưng khi đó Ngạo Dạ Phong mới bảy tuổi trốn trong góc phòng, nhìn thấy rõ ràng có người trong lúc xảy ra hỏa hoạn giết chết cha, sau đó ném ông ấy vào trong lửa, người kia còn muốn giết hắn, nhưng bởi vì người của đội cứu hỏa chạy tới, kẻ đó mới không thực hiện được.
Hắn thấy rõ ràng, trước ngực người kia xăm một con con bò cạp màu đen.
Tổ chức Bò cạp đen là một tổ chức Mafia do cha lúc còn trẻ tuổi sáng lập ra, sau vì mâu thuẫn nội bộ mà chia rẽ thành mấy tổ chức nhỏ, trên ngực các thành viên của Bò cạp đen đều xăm một con bò cạp đen. Tổ chức kia từ sau khi cha qua đời, đã biến mất không thấy nữa, không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Tay Ngạo Dạ Phong siết thật chặt, những người đó tại sao đột nhiên xuất hiện, người đàn ông kia là ai?
"Dạ Phong, tại sao đột nhiên cháu lại hỏi chuyện này." Ông cụ Ngạo bất thình lình mở miệng hỏi, kéo suy nghĩ của Ngạo Dạ Phong từ mười lăm năm trước về thực tại.
"Cháu thấy ký hiệu đó rồi! Ông nội, trước đây là người của tổ chức Bò cạp đen giết cha, cháu nhất định phải điều tra rõ chuyện này." Ngạo Dạ Phong lạnh lùng nói.
Ông cụ Ngạo nhất thời nhíu mày, "Dạ Phong không nên suy nghĩ lung tung, trận hỏa hoạn kia cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không có ai giết cha cháu cả. Bất kể cháu nhìn thấy dạng người gì, ông cũng không cho phép cháu nhúng tay vào chuyện này."
"Ông nội, cha cháu là bị người khác giết chết, chính mắt cháu nhìn thấy, cháu tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho những kẻ đó." Không đợi ông cụ Ngạo nói tiếp, Ngạo Dạ Phong đã đứng dậy đi lên lầu. Bao nhiêu năm nay hắn vẫn thuê rất nhiều người truy tìm tung tích tổ chức Bò cạp đen, nhưng không có tin tức gì.
Lần này bọn họ tự xuất hiện, hắn nhất định phải tìm ra kẻ năm đó đã giết chết cha hắn.
Mà bên kia, Trần Vũ Tịch nhận được tin tức Mạc thủ trưởng muốn tới thành phố K, nhất định là tới kiểm tra nhiệm vụ của cô, nhưng tới Ngạo gia lâu như vậy mà một chút chuyện về tổ chức Mafia cũng không điều tra được, cô cũng đang muốn tự đi hỏi Mạc thủ trưởng một chút, xem có phải là tình báo của bọn họ xảy ra vấn đề gì.
Trong một quán cà phê, Trần Vũ Tịch ngồi trong góc, Mạc thủ trưởng vẻ mặt tươi cười từ bên ngoài đi vào, liếc một cái liền thấy Trần Vũ Tịch.
"Thiến Thiến, gần đây khỏe không!" Hắn cười chào hỏi, nếu không phải là cô đã quen biết Mạc thủ trưởng trước, sẽ hoàn toàn không thể tin, ông chú ở trước mặt cô, là thủ trưởng của bộ đội đặc chủng.
"Nhờ phúc của ngài, cháu rất tốt! Còn nữa, chú Mạc à, ngài tốt nhất gọi cháu là Vũ Tịch, tránh để người khác nghe được!" Trần Vũ Tịch miễn cưỡng nói.
"Thiếu chút nữa quên mất, chú sơ ý quá, có điều nhìn cháu thật giống một học sinh trung học nha, nếu không nhìn kỹ cũng không nhận ra là cháu." Mạc thủ trưởng cười ngồi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.