"Ý của tôi là bảo anh mặc đồ ngủ vào!"
Sau chốc lát yên tĩnh, một lần nữa Ngạo Dạ Phong trở lại trước cửa, "Chuyện gì, cô gái!"
Trần Vũ Tịch quay đầu lại nhìn Ngạo Dạ Phong khẽ thở dài một cái, Ngạo Dạ Phong dừng một chút, "Có cái gì chuyện không vui sao?"
Trần Vũ Tịch bĩu môi một cái, "Cái đó. . . . . . chuyện năm ngàn vạn đó, hai ngày nay tôi vẫn suy nghĩ, coi như sau này 24h tôi không ăn không uống chỉ làm việc, cũng không còn cách trả lại anh nhiều tiền như vậy. Có thể. . . . . . ít hơn một chút không?"
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Trần Vũ Tịch thật đáng yêu, Ngạo Dạ Phong liền nở nụ cười, cô thật sự quá thú vị rồi, nhất là cô lại đem chuyện này mà suy nghĩ nghiêm túc, trên thế giới vẫn còn có người thú vị như cô sao.
Ngạo Dạ Phong cũng không lập tức nói ra suy nghĩ của mình, có tiếng chậc chậc nói, "Năm ngàn vạn, không phải số tiền nhỏ nha! Công ty gần đây cũng cần vốn quay vòng, tôi thấy chuyện này rất khó xử lý."
Đầu nhỏ của Trần Vũ Tịch nhất thời cúi xuống, cô cũng biết nhất định là không được .
Ngay sau đó lại tức giận nắm tay thành quả đấm, "Tôi đã nói rồi, chiếc xe kia không đáng giá năm ngàn vạn, là anh xấu xa tự mình muốn khoe khoang là người có tiền, tùy tiện quyết định cho anh ta nhiều tiền như vậy, bây giờ còn bắt tôi trả, anh, anh cũng phải có trách nhiệm!"
"Nhưng đó là tôi đang giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554136/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.