Lâm Tịch Tuyết nhìn địa chỉ trong hộp thư rồi từ từ lái xe đến nơi, mục đích hôm nay của cô ấy là muốn lấy lại số tiền thuộc về Minh Hải.
Cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng bố mình sẽ làm ra những chuyện như chăm sóc cho người tình bé bỏng ở bên ngoài, không chỉ có một mà những vài người, sự thật này bỗng khiến cô ấy cảm thấy ớn lạnh.
Nghĩ đến lời hứa của Lâm Gia Thần với mẹ khi đó, cô ấy liền cảm thấy trái tim có chút đau. Vậy mà hôm nay còn rơi nước mắt vì người đàn ông này, thật là nực cười, người này không xứng làm ba của Lâm Tịch Tuyết.
Sau khi đỗ xe ổn định ở nơi cần tới, Lâm Tịch Tuyết nhanh chóng bước xuống xe, đóng cửa xe thật mạnh. Xốc lại tinh thần của mình rồi mạnh mẽ bước vào tòa nhà này, cô ấy sẽ phải lấy lại tất cả những gì mấy người phụ nữ kia đã từng đoạt được.
Khi cô ấy vừa bước vào tòa nhà, một nhân viên bảo vệ đi ngang qua chặn cô ấy lại và hỏi: "Cô ơi, cô tìm ai thì vui lòng ra ngoài đăng ký trước".
Nghe nhân viên bảo vệ tra hỏi cùng với những biện pháp bảo an nghiêm ngặt như vậy, Lâm Tịch Tuyết nhíu mày thắc mắc Lâm Gia Thần rốt cuộc đang che giấu điều gì? Những người tình bé nhỏ này có xứng đáng với những gì ông ta bỏ ra hay không? Lâm Tịch Tuyết chỉ cảm thấy sự tồn tại của mình chính là một trò đùa.
“Xin chào, tôi tìm Dương Lâm Tây ở tầng 20, tôi là em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013558/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.