Tô Tuyết Vy đang ngồi trong xe của Thịnh Vân Hạo mà nước mắt không ngừng tuôn rơi, người bạn cũ của cô hiện đã cắt đứt mọi quan hệ với cô. Cô có thể làm gì để cứu vãn chuyện tồi tệ này chứ?
Thịnh Vân Hạo nhìn cô rất đau khổ, đưa ngón tay chạm vào cánh tay lạnh giá của cô, cơn mưa nặng hạt vừa rồi như muốn đóng băng cả người cô, có chút lạnh đến đáng sợ.
Một lúc lâu sau Tô Tuyết Vy mới hờ hững mở miệng, có chút ngữ khí ảm đạm nhìn chằm chằm Thịnh Vân Hạo nói: "Tôi phải làm sao? Thịnh Vân Hạo, nếu cô ấy không tha thứ cho tôi, tôi phải làm sao?"
Thịnh Vân Hạo đau khổ nhìn cô, không biết nên an ủi cô như thế nào, Lâm Tịch Tuyết có thể nói là trụ cột của Tô Tuyết Vy, nhiều năm như vậy cũng chỉ có Lâm Tịch Tuyết tin tưởng cô vô điều kiện.
Bây giờ thay đổi như vậy, không ai có thể chấp nhận được sự ra đi đột ngột của người bạn cũ, quan hệ đang yên ổn cũng nhanh chóng tan vỡ. Tô Tuyết Vy chỉ cảm thấy tim mình đau nhói mỗi khi nhớ lại.
Cô tuyệt đối không thể ngồi yên như thế này, cho dù Lâm Tịch Tuyết không tha thứ cho cô, cô vẫn phải giúp Lâm Tịch Tuyết. Hiện tại đã trải qua nhiều biến động như vậy, cảnh sát nhất định sẽ đến niêm phong tập đoàn Minh Hải.
"Thịnh Vân Hạo, anh có thể… Tôi biết đề nghị điều này với anh là rất xấu hổ nhưng vẫn muốn anh chiếu cố cho cậu ấy. Nếu được như vậy từ nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013557/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.